DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 1697

Deneuve kiên nhẫn giải thích, vẻ mặt vô cùng thân thiện, giống như trẻ

nhỏ mong muốn đem thứ đồ tốt chia sẻ cho mọi người.

“Cảm ơn cô, công chúa!” Trong lòng Lạc Tranh biết rõ nhà điều chế

hương liệu mà cô vừa nhắc tới là Lưu Ly. Mối quan hệ giữa người với
người quả thực rất kỳ diệu. Hai người họ lúc này lại vì mối liên hệ với
Thương Nghiêu hoặc Lưu Ly mà ngồi lại với nhau.

“Lạc luật sư, đừng gọi tôi như vậy, cứ gọi là Deneuve là được rồi.”

Lạc Tranh mỉm cười có chút miễn cưỡng. Nàng không thể không thừa

nhận, nhìn cô gái này trong lòng nàng không khỏi có chút ghen. Ghen với
thân phận cao quý của cô ấy, ghen với sự vô tư như đứa trẻ của cô ấy, ghen
với việc cô ấy có sự bảo vệ của Louis Thương Nghiêu, càng ghen với việc
cô ấy có thể danh chính ngôn thuận mà nhắc tới hắn…

Nhưng, nàng lại không có cách nào ghét cô gái này. Deneuve mặc dù là

công chúa, nhưng lại rất thân thiện, khiến người ta buông lỏng cảm giác
phòng bị. Tuổi tác của cô cũng không lớn. Lúc này, Lạc Tranh cũng không
còn tâm trạng để nghe xem Deneuve nói gì.

“Lạc luật sư, thật ra hôm nay tôi đến là có chuyện muốn cầu xin chị…”

Deneuve khẽ thu hồi nụ cười, gương mặt tinh tế hiện lên vẻ dè dặt, dường
như sợ Lạc Tranh mất hứng sẽ bỏ đi ngay vậy.

Lạc Tranh biết rõ hôm nay Deneuve tới tìm mình nhất định là có

chuyện. Vừa lúc nãy nhìn thấy cô, nàng đã chuẩn bị tâm lý khá tốt. Dựa
vào trực giác của mình, nàng có thể đoán được mục đích Deneuve tới đây
lần này.

Nhìn bộ dạng cẩn trọng của Deneuve, Lạc Tranh chỉ có thể duy trì thái

độ bình tĩnh vốn có, nhẹ nhàng nói, “Tôi chỉ là một người bình thường,
không cần dùng hai chữ “cầu xin” với tôi đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.