DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 1756

“Sao lại có người bá đạo như anh chứ?” Lạc Tranh tròn xoe đôi mắt, bị

bộ dạng của hắn chọc cười nhưng cố gắng nén xuống, “Khi anh còn sống
em không thể cự tuyệt tình yêu của anh, đến lúc chết cũng không thể. Như
vậy chẳng phải em yêu hay không yêu anh cũng giống nhau hay sao? Vậy
phải đến khi nào em mới có thể nói cho anh biết đây?”

Louis Thương Nghiêu thở một hơi dài, ôm chặt nàng vào trong ngực,

nhẹ nhàng thì thầm bên tai nàng, “Vậy để kiếp sau đi. Nếu như có kiếp sau,
chúng ta tình cờ gặp nhau ở góc đường nào đó, vậy em hãy xoay người
bước đi, đừng để anh nhìn thấy em. Bởi nếu để anh nhìn thấy em, anh sẽ
đem em giữ chặt bên mình, buộc em phải yêu anh.”

Lạc Tranh nghe mà cảm thấy trong lòng chua xót…

“Anh thật sự hy vọng có kiếp sau, bởi vì, kiếp này sao đủ để anh yêu

thương em.” Hắn khẽ than nhẹ bên tai nàng, giọng nói mang theo thâm tình
vạn chủng.

Lạc Tranh ngẩng đầu nhìn hắn, nước mắt dần hoen mờ đôi mắt đẹp,

xuyên qua màn lệ nhìn ngắm gương mặt cương nghị của hắn, bàn tay nhỏ
bé khẽ xoa lên gương mặt hắn, nhẹ nhàng nói, “Không cần đợi đến kiếp
sau, kiếp này em sẽ nói cho anh biết quyết định của mình.”

Louis Thương Nghiêu nhìn thẳng vào đôi mắt nàng, hô hấp có chút dồn

dập, không khó nhận ra hắn đang rất khẩn trương…

"Louis Thương Nghiêu, anh hãy nghe cho kỹ, anh là tên xấu xa, bá đạo,

cuồng ngạo khiến người ta không thể chịu nổi…” Lạc Tranh đưa tay khẽ
quệt đi dòng lệ trong mắt, càng nhìn rõ vẻ mặt khẩn trương của hắn, “Anh
biết rõ em là bạn gái, là vợ của Ôn Húc Khiên, vậy mà anh còn không nề hà
đem em chiếm đoạt. Anh thật xấu xa, xấu đến mức khiến đêm tân hôn em
phải chịu bao nhiêu ủy khuất. Em cần phải hận anh, em có quyền hận
anh…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.