DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 1874

Lạc Tranh đi về phía Louis Thương Nghiêu, chủ động ôm hắn sau đó

còn bạo gan hôn lên môi hắn, “Làm sao đây? Người ta nói em là hoa anh
túc độc, em lại cảm thấy danh hiệu này phải để cho anh mới đúng. Ở gần
anh quá lại khiến em sợ hãi vì không có cách nào thoát ra, xa anh rồi lại
thấy nhớ…”

Những lời của nàng khiến cho Louis Thương Nghiêu hài lòng cong môi

cười, “Sai rồi, anh không phải hoa anh túc, mà là mạn đà la (còn gọi là hoa
bỉ ngạn).”

"A?" Lạc Tranh có chút khó hiểu, "Vì sao lại nói như vậy?"

"Bởi vì..." Louis Thương Nghiêu lại gần nàng hơn, nở nụ cười tà mị

mang theo sức hấp dẫn hệt một vị thần trong thần thoại Hy Lạp.

"Độc tính của mạn đà la so với hoa anh túc…lại càng mạnh hơn.”

“Cuồng ngạo…” Lạc Tranh bật cười vùi đầu vào ngực hắn…

Khi thành phố lên đèn, khắp nơi đều tràn ngập ánh sáng lấp lánh của đô

thị phồn hoa.

Chiếc xe sang trọng bóng lộn lướt nhẹ trên đường, tới một khúc quanh

lại bất ngờ bị một chiếc xe thương vụ màu đen vượt lên chặn đầu.

“Két…” Lái xe vội vàng phanh gấp lại. Liền đó, từ trên chiếc xe chặn

đầu kia có hai gã mặc tây phục màu đen bước xuống, không nói một lời
đem cửa xe kéo mạnh ra, bộ dạng vô cùng đằng đằng sát khí.

Lạc Tranh thầm thề với lòng, sau này ngồi lên xe nhất định phải khoá

cửa lại thật kỹ.

“Lạc luật sư, mời xuống xe!” Một trong hai gã mặc đồ đen lạnh lùng lên

tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.