DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 1898

phân biệt được bản thân mình đang chìm trong giấc mộng hay đã trở lại
thực tại.

“Thương Nghiêu, em đâu có tức giận. Anh vừa nói ai cơ?” Nàng ngẩng

đầu lên nhìn hắn, nở nụ cười dịu dàng, so với bộ dạng lúc nãy quả thực
tưởng như hai người hoàn toàn khác biệt.

Louis Thương Nghiêu lại lần nữa sững sờ, nếu như không phải tận mắt

chứng kiến toàn bộ sự việc, hắn nhất định sẽ lầm tưởng người vừa rồi
không phải là Lạc Tranh. Tận sâu trong đáy mắt hắn nổi lên chút suy tư,
dần dần lại chuyển thành sự lo lắng không ngừng khuếch tán khắp cơ thể
hắn như một loại độc dược…

"Thương Nghiêu, anh sao vậy?" Lạc Tranh dịu dàng nhìn hắn, khóe môi

nở rộ nụ cười mang theo lúm đồng tiền cực kỳ quyến rũ.

Louis Thương Nghiêu vẫn không nói gì, chỉ chăm chú nhìn nàng như

thể đang nhìn một người hoàn toàn xa lạ. Không hiểu tại sao, sống lưng hắn
đột nhiên lại lạnh cứng lên.

"Thương Nghiêu?" Lạc Tranh đưa tay ra trước mắt hắn quơ quơ, tò mò

nhìn hắn.

"Không có việc gì..." Louis Thương Nghiêu khôi phục lại tinh thần, đưa

tay giữ lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, đem nàng ôm vào ngực, cất giọng cực
kỳ bình thản nhưng đầy ngụ ý, “Anh đang nghĩ, hay khi nào chúng ta đi Mỹ
thăm bác gái một chuyến?”

“Được!” Lạc Tranh có vẻ rất hào hứng lên tiếng, “Lần trước gọi điện,

mẹ cũng nói muốn được gặp anh.”

Louis Thương Nghiêu vô thức nhíu nhíu mi tâm, nhưng liền đó liền

cười nhẹ một tiếng không để cho Lạc Tranh phát giác ra bất kỳ chuyện gì
khác thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.