DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 1944

“So sánh em với hồ ly một chút cũng không có gì là quá đáng. Nghĩ mà

xem, thông minh như em, thử hỏi có mấy người đàn ông có thể kiểm soát
được?”

Louis Thương Nghiêu nghiêm túc giải thích. “Hồ ly là con vật thông

minh nhất trong rừng rậm, vì thế, để có thể hoàn toàn thuần phục được nó,
khiến nó tâm phục khẩu phục thì chỉ có chúa tể rừng xanh mà thôi. Mà em
lại bị anh thu phục, vậy em thử nói xem, quan hệ chúng ta có phải giống
như mãnh hổ cùng hồ ly không?”

Lạc Tranh nghe xong liền mở to đôi mắt, “Ý anh nói, em là hồ ly mượn

oai hùm sao?” Còn thu phục nữa chứ? Người đàn ông này dùng từ cũng
thật là, làm cho nàng giống như yêu tinh vậy.

“Hồ ly mượn oai hùm có gì mà không tốt?” Louis Thương Nghiêu

nhếch môi cười. “Anh thích em mượn danh nghĩa của anh để làm mọi
chuyện và thoải mái hưởng thụ thành quả của nó.”

“Cuồng ngạo!” Trong lòng Lạc Tranh thực có chút ngọt ngào. “Anh nói

như thế thì chẳng hóa ra em luôn sống nhờ vào cái bóng của anh thôi sao?”

Trên đời này chắc chỉ có Louis Thương Nghiêu mới có thể nói chuyện

ngông cuồng cùng bá đạo như vậy. Những lời này nếu từ miệng của một
người đàn ông khác nàng nhất định sẽ cảm thấy vô cùng nực cười.

Nhưng những lời này lại được nói ra từ chính miệng của Louis Thương

Nghiêu, nàng chẳng những cảm thấy vô cùng hạnh phúc, mà trong tận sâu
tâm tư nàng cũng cảm thấy vô cùng cảm kích. Những lời này quả thật mang
đậm “phong cách” của hắn.

“Em yêu, không phải em núp dưới cái bóng của anh, mà là anh sẽ tạo ra

một bầu trời rộng lớn để cho em có thể tự do, thoải mái mà bay lượn, mà
vẫy vùng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.