DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 196

để cho người ngoài nghe được, nhưng vẫn giữ vững uy nghiêm trong lời
nói.

Diêu Vũ có chút không tình nguyện nhìn mấy người này một cái, nhún

vai, "Được rồi, tôi nghe lời chị, dù sao chị cũng là luật sư chính, nói cái gì
thì tôi phải nghe cái đó. Nói xong, nện giày cao gót đi tới phía bồi thẩm
viên dự khuyết khác.

Lạc Tranh nhìn theo bóng Diêu Vũ, bất giác nhíu mày.

***

Bên ngoài tòa án

Lạc Tranh hít thật sâu luồng không khí thoáng đãng bên ngoài. Mấy

ngày nay, nàng không biết mình đang trốn tránh cái gì, không muốn nói
chuyện, cũng không muốn làm gì, chỉ muốn lẳng lặng đứng một mình.

Sau khi Diêu Vũ đi khỏi, Lạc Tranh hướng về phía hàng cây bên cạnh

tòa án chầm chậm bước tới. Gió nhẹ thổi qua, làm cho tâm trí nàng thoáng
chút nhẹ nhàng.

Trong không khí thoang thoảng mùi gỗ thông thơm ngát, rất khiến tâm

thần an ổn.

Lạc Tranh khẽ mỉm cười, đã lâu không tận hưởng không khí trong lành

dưới ánh mặt trời. Hít một hơi thật sâu, đem hương gỗ thông tràn ngập
trong lòng, thật dễ chịu, loại hương vị này làm cho người ta thả lỏng, làm
cho người ta không kìm lòng mà sa vào, giống như...

Lơ đãng, trong khứu giác nàng xuất hiện thêm một mùi hương quen

thuộc - mùi hoắc hương nhè nhẹ khiến trái tim không khỏi đập loạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.