DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 1974

“Cô ấy đã từng nói với bác thế à?” Louis Thương Nghiêu không thể

tưởng tượng được Lạc Tranh mà trở thành cảnh sát thì như thế nào.

Bác Phúc gật đầu, “Thực ra thì cũng dễ hiểu thôi, con bé chỉ muốn bảo

vệ mẹ mình.”

Louis Thương Nghiêu nghe xong, trong lòng có chút nhói đau, hít sâu

một hơi rồi hỏi, “Sau đó thì sao? Lại xảy ra chuyện gì?”

Bác Phúc nhớ lại, “Còn nhớ đêm hôm đó khi tôi thu dọn cửa hàng, đúng

lúc thấy A Nguyên về nhà rất muộn. Anh ta đã uống rượu say mèm nhưng
trên người lại có rất nhiều vết bầm tím.

Tôi cũng không lấy làm lạ, anh ta thường xuyên bị chủ nợ đuổi đánh,

thật sự hết thuốc chữa rồi. Tôi chỉ thương Fanny và Lạc Tranh, chỉ cần A
Nguyên uống rượu vào là hai mẹ con cô ấy lại phải chịu họa.”

Louis Thương Nghiêu vô thức siết chặt nắm tay, hắn dường như nhìn

thấy được dáng vẻ Lạc Tranh đang khóc hết sức thảm thương, không có ai
để nương tựa…

“Bác nói hôm đó trên người ông ta đầy vết thương. Có phải vì thế mà

ông ấy không chịu nổi những lần đòi nợ tiếp theo mà buộc phải nhảy lầu tự
tử không? Và đúng lúc đó thì bác và bác gái nhìn thấy?” Louis Thương
Nghiêu hỏi lại.

Bác Phúc nghe xong, dáng vẻ bi thương ban đầu đột nhiên thay đổi,

giống như vừa nghe được một tin vô cùng bất ngờ, nhìn Louis Thương
Nghiêu, thắc mắc hỏi lại, “Nhảy lầu? Cậu nói A Nguyên nhảy lầu? Sao có
thể như thế được? Tôi quá hiểu tính cách của anh ta. Anh ta là người ham
sống sợ chết, cho dù người trong thiên hạ có nhảy lầu hết thì anh ta cũng
không hành động nông nổi như thế!”

Hồi 8: Yêu sâu đậm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.