DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 2148

“Được rồi, được rồi. Mình biết rõ cậu không nỡ rời khỏi người đàn ông

đó. Nếu như anh ta nói muốn đi tới Hy Lạp chắc cậu chẳng nói năng gì mà
đi theo luôn cũng nên. Đúng là trọng tình khinh bạn.” Lưu Ly không nhịn
nổi liền bật cười thành tiếng.

“Đáng ghét! Cậu dám cười mình hả?” Lạc Tranh liền lườm một cái, rồi

hai người phụ nữ quay ra nhìn nhau cười.

Một lát sau, Lưu Ly khẽ uống một ngụm cà phê, nhìn về phía Lạc

Tranh. “Tiểu Tranh, cậu có chuyện giấu mình đúng không?”

Lạc Tranh khẽ chớp mắt, sau đó dùng ánh mắt kiên định nhìn Lưu Ly.

“Đúng thế! Nhưng đợi tới khi mọi chuyện kết thúc, mình sẽ nói cho cậu
biết.”

“Được!” Lưu Ly cũng không hỏi nhiều, chỉ nhẹ nhàng cười một tiếng.

Chính vì cô tin tưởng Lạc Tranh nên mới giữ thái độ bình tĩnh như vậy.

Sau khi Lưu Ly ra về, Vi Như gõ cửa đi vào, dáng vẻ vô cùng bí hiểm

nói với Lạc Tranh là Louis Thương Nghiêu đã về tới phòng giám đốc rồi.
Nghe xong, Lạc Tranh chỉ khẽ mỉm cười, cũng không nói gì mà cầm lấy tài
liệu đi vào thang máy riêng dành cho giám đốc.

Louis Thương Nghiêu rõ ràng vừa mới ra ngoài về. Hắn vừa nới lỏng

cúc tay áo thì thấy Lạc Tranh gõ cửa đi vào, khuôn mặt có chút mệt mỏi
nhưng vẫn nở nụ cười dịu dàng.

Lạc Tranh mang ly cà phê vừa mới pha xong đặt ở trước mặt, giúp hắn

cởi bỏ áo khoác sau đó treo lên giá, nhẹ nhàng lên tiếng. “Chắc anh mệt
lắm đúng không?” Nàng không biết rốt cuộc hắn bận rộn việc gì, chỉ là thấy
gần đây bộ dạng hắn có chút tiều tụy khiến nàng cảm thấy đau lòng. Tối
qua hắn về nhà rất muộn, sáng nay lại ra ngoài sớm, chỉ ngủ được khoảng
hai, ba tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.