DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 2386

giờ trí nhớ của mình đã nảy sinh chút vấn đề. Có rất nhiều chuyện tôi đều
không nhớ được, thậm chí còn cảm thấy hoang mang vì điều đó. Xin thứ lỗi
cho tôi vì đến giờ này mới phát hiện ra tình trạng của mình. Thân là luật sư,
điều quan trọng nhất chính là trí nhớ. Nếu như trí nhớ của bản thân có vấn
đề thì sẽ có ảnh hưởng rất lớn đối với công việc. Sau khi phiên toà này kết
thúc, tôi sẽ rút khỏi luật giới. Đối với mọi chuyện đã xảy ra, tôi sẽ chịu
trách nhiệm tới cùng. Nhưng tôi xin bảo đảm với các vị ở đây rằng mọi
chuyện diễn ra từ trước tới giờ cùng với quyết định và phán đoán của tôi
đều cực kỳ lý trí, không chịu sự ảnh hưởng của bất kỳ nhân tố nào.”

Tất cả mọi người lại lần nữa đưa mắt nhìn nhau. Tân lão đau lòng nhìn

Lạc Tranh một hồi rồi khẽ thở dài lên tiếng, “Đây là quyết định cuối cùng
của con sao?”

“Vâng ạ!”

Tân lão buồn bã nhìn về phía chánh án, trong ánh mắt lộ rõ vẻ tiếc nuối,

chậm rãi lên tiếng, “Ngài chánh án, vậy cũng không cần kéo dài thời gian
tái thẩm nữa. Có thể tiếp tục xử được rồi!”

Trên thực tế, mỗi một luật sư có năng lực như Lạc Tranh đều là nhân tài

khó kiếm với luật giới. Với tư chất thiên bẩm cùng bản lĩnh ứng biến linh
hoạt của mình, việc Lạc Tranh quyết định rút lui khỏi luật giới thực sự là
một việc khiến mọi người đều cảm thấy đáng tiếc.

“Cảm ơn các vị! Cảm ơn sư phụ!” Lạc Tranh cất tiếng nói tràn ngập sự

vui vẻ từ tận đáy lòng.

Kỳ Ưng Diêm đưa mắt nhìn Lạc Tranh lần nữa, cảm thấy nàng có chút

gì đó rất lạ nhưng cụ thể là lạ ở chỗ nào thì anh ta không tài nào nói ra
được. Chỉ là anh ta cảm thấy sự tỉnh táo lúc này của Lạc Tranh thực khiến
người ta sợ hãi.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.