DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 2469

Lời nói của ông vừa dứt, sắc mặt của mọi người trong phòng đều biến

đổi, nhất là Louis Thương Nghiêu. Sự lo lắng mơ hồ trong lòng hắn lúc này
đã hiện rõ trên nét mặt có chút nghiêm trọng. Đây đúng là vấn đề cực kỳ
quan trọng mà mọi người lại không hỏi đến, chỉ có Oswald tỉnh táo đặt câu
hỏi đúng trọng tâm mà thôi.

Đối mặt với câu hỏi này, Lạc Tranh cũng không còn cơ hội trốn tránh

nữa. Vấn đề tâm lý của nàng thông qua câu trả lời cũng sẽ khiến mọi người
có được đáp án chính thức.

Giờ khắc này, Louis Thương Nghiêu lại có cảm giác muốn né tránh. Ít

nhất, hắn thấy cứ như thế này cũng rất tốt rồi.

Nụ cười trên môi Lạc Tranh dần ngưng lại, mà Louis Thương Nghiêu

cũng nhạy cảm nhận ra điều này. Cánh tay hắn khẽ siết chặt lấy thân hình
nhỏ bé trong lòng, có chút không đành lòng trầm giọng khuyên nhủ,
“Tranh, nếu không nhớ ra thì cũng đừng cố.”

Louis Thương Nghiêu đã suy nghĩ rất thấu đáo rồi. Chỉ cần Lạc Tranh

vui vẻ thì không nhất thiết phải nhớ lại tất cả mọi chuyện. Có nhiều khi,
lãng quên cũng là điều hạnh phúc.

Ánh mắt Lạc Tranh thoáng chút chấn động, nhìn Louis Thương Nghiêu

một hồi, cánh môi nàng khẽ cong lên rồi một lúc lâu sau nhẹ nhàng chớp
mắt, “Vấn đề hiện giờ là em có thể đối mặt với mọi chuyện hay trốn tránh
nó, đúng không?”

Louis Thương Nghiêu nghe mà sững sờ…

Lạc Tranh hít sâu một hơi rồi nhìn về phía Oswald…

“Bác sỹ Oswald, tôi nhớ được mọi chuyện, cũng nhớ rõ tình hình trước

lúc mình ngủ mê man. Tôi biết ý ông muốn hỏi gì, cũng biết rõ mọi người
đang lo lắng điều gì. Thật ra từ năm tôi mười tám tuổi cho đến trước lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.