DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 2501

làm trái với ý Chúa, như vậy Chúa sẽ không tha thứ cho cậu đâu. Chẳng lẽ
cậu lại muốn cả đời cô đơn một mình sao?” Lạc Tranh nở nụ cười tươi rói
rồi đứng thật vững để chuẩn bị tung hoa.

Lưu Ly khẽ thở dài một tiếng, cũng không có cách nào đành miễn

cưỡng đứng vào một góc trong đám đông. Một cảm giác kỳ lạ chợt dâng
lên khiến Lưu Ly ngoái đầu lại liền nhìn thấy cách chỗ mình không xa có
một người đàn ông mặc tây phục sang trọng đang nhìn cô không hề chớp
mắt. Đôi mắt của anh ta mang theo ngọn lửa nóng rực như một chiếc bàn ủi
khổng lồ khiến tim của Lưu Ly không khỏi đập loạn lên. Cô còn thấy anh ta
ưu nhã nâng ly rượu trong tay lên hướng về phía mình tỏ ý chào hỏi, từng
cử chỉ điệu bộ đều cực kỳ tao nhã.

Lưu Ly vội vàng dời tầm mắt về phía khác nhưng trong đầu không

ngừng hiện lên hình ảnh của người đàn ông đáng ghét kia. Thật đúng là âm
hồn bất tán mà.

Đang mải nghĩ ngợi, chợt nghe thấy tiếng mọi người kêu ồ lên, rồi một

đạo ánh sáng màu tím từ trên không trung lượn theo đường vòng cung rơi
ngay vào vòng tay khiến Lưu Ly kinh hoàng đến đứng đờ ra đó không thể
nhúc nhích, vô thức ôm lấy cầu hoa, mặc cho hương thơm thanh nhã của
hương hoa theo từng hơi thở tràn ngập trong lòng.

Tất cả mọi người đều vỗ tay chúc mừng.

Lạc Tranh quay đầu nhìn lại cũng không nhịn được mà bật cười, đi đến

bên cạnh Lưu Ly dùng điệu bộ hài hước trêu cô bạn thân, “Theo mình thấy
thì chuyện tốt của cậu sắp tới rồi đó. Bằng không sao cậu có thể hai lần đều
nhận được cầu hoa như vậy.”

Lưu Ly cười khổ một tiếng rồi yếu ớt trả lời, “Cậu có phải muốn đem

mình gả đi lắm không? Làm như vậy sẽ khiến cậu bới đi một chút suy tư
sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.