DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 2567

đồng ý thuê bảo mẫu hay người làm bởi sợ những người đó sẽ không chăm
sóc tốt cho tiểu Louis.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Lạc Tranh cũng cảm thông với bà. Dù sao từ lúc

Louis Thương Nghiêu còn rất nhỏ, bà đã không được ở bên con trai mình.
Mặc dù có thể tới thăm hắn nhưng lại không có quyền nuôi dưỡng cho nên
bà khẩn trương với tiểu Louis như vậy cũng là chuyện dễ hiểu. Có thể nói,
bà muốn thông qua tiểu Louis để bù lại những tình cảm của người mẹ mà
năm xưa không cách nào dành cho Louis Thương Nghiêu. Tuy rằng yêu
thương con trẻ cũng có rất nhiều cách nhưng xem ra chỉ có làm vậy Tân
Thanh Hà mới cảm thấy tâm tình mình thanh thản một chút. Chỉ là việc này
sẽ khiến Louis Thương Nghiêu có chút không quen mà thôi.

Người phương Tây vốn không giống như người phương Đông bởi từ

nhỏ họ đã sớm hình thành thói quen sống tự lập trong không gian của mình.
Cha mẹ cũng không hề can thiệp vào chuyện của con cái. Nhưng Tân
Thanh Hà không phải người phương Tây, trong lòng bà vẫn mang tư tưởng
truyền thống của người phương Đông, coi đứa con của mình mãi mãi vẫn là
một đứa trẻ chưa trưởng thành, luôn cần tới sự chăm sóc của cha mẹ.

‘Mẹ, mẹ đi nghỉ một lát đi!” Lạc Tranh khẽ kéo tay Tân Thanh Hà, nhẹ

nhàng lên tiếng.

Tân Thanh Hà mỉm cười ngồi xuống sofa, bắt đầu đùa với tiểu Louis.

Tiểu Louis hiện giờ đã có thể tự ngồi dậy, chẳng bao lâu nữa sẽ học nói cho
nên hiện giờ nhóc con này rất thích y y a a, đặc biệt là khi nghe người lớn
nói chuyện, cục cưng còn tròn xoe đôi mắt nhìn mọi người sau đó lại hưng
phấn khoa tay múa chân loạn lên.

Đồ chơi của tiểu Louis rất nhiều, tất cả đều do Louis Thương Nghiêu và

các trưởng bối tỉ mỉ chuẩn bị cho. So với tuổi thơ của Louis Thương
Nghiêu, cục cưng này vui vẻ hơn rất nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.