DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 2837

“Không, không, em…” Vi Như sợ hãi rút tay về nhưng lại bị bàn tay

Liệt đè lại.

“Sớm muộn gì em cũng sẽ quen với nó, đừng sợ…” Nụ cười của Liệt

dường như tràn ngập tà ý, ánh mắt loé lên tia đùa bỡn tựa ma quỷ. Nói
xong câu đó, Liệt bắt đầu dẫn dắt bàn tay nhỏ bé của Vi Như, đem vật che
đậy cuối cùng trên người cậu ta kéo xuống.

Mãnh thú khổng lồ được phóng thích mang theo nhiệt năng nóng bỏng

hiện ra sừng sững trước mắt Vi Như. Cô chỉ cảm thấy đầu óc như trống
rỗng, cảm giác như sắp ngất xỉu tại chỗ.

“Không…” Vi Như sợ hãi hét ầm lên, vô thức đưa tay chỉ vào cậu ta,

“Anh…sao anh có thể lớn như vây?” Phản ứng mang đậm bản năng này
của Vi Như vào lúc thế này chỉ càng làm cho đàn ông cảm thấy thêm hưng
phấn.

“Bé cưng, phản ứng của em thật khiến anh cực kỳ kiêu hãnh.” Liệt có

chút hăng hái tiến đến gần Vi Như, bộ dáng hệt như một con báo nhanh
nhẹn vồ lấy con mồi. Không những thế, so với những người đàn ông bình
thường, dã thú của cậu ta quả thực còn to lớn hơn rất nhiều.

“Đừng…đừng…Liệt, anh đừng tới đây…” Thân thể nhỏ bé của Vi Như

bị Liệt dồn tới đầu giường, không còn đường để lui nữa. Cô chỉ có thể đưa
tay chống đỡ lồng ngực của cậu ta.

Vô thức, trong đầu Vi Như lại hiện lên mấy lời bàn tán của các cô sinh

viên trong toilet lần trước. Xem ra, bọn họ nói không sai chút nào.

“Em sao vậy? Lúc này em đừng ngốc mà nghĩ rằng anh sẽ bỏ qua em.

Anh không phải là thánh nhân, không làm được điều đó.” Liệt cười càng
thêm vui vẻ. Cậu ta phát hiện những lời có chút ngây ngô này của Vi Như
thực sự còn hơn vạn lời tán dương của mấy cô nàng khác. Kéo lấy cánh tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.