DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 341

Nghĩ tới đây, Lạc Tranh thấy mình chẳng còn lý do nào lưu lại nơi này,

liền xoay người bước đi.

Thương Nghiêu thấy nàng rời đi, lông mày khẽ nhăn lại, đem cô gái

đáng ghét trong ngực đẩy ra, vừa muốn đuổi theo nàng, cánh tay lại bị cô
gái kia níu chặt.

"Anh rể, anh sẽ không thực sự quan tâm cô ta chứ? Anh đừng quên, chị

em yêu anh sâu đậm cỡ nào.” Giọng nói của cô ta có chút bất mãn nhưng
vẫn mang theo ý nũng nịu cố hữu.

"Gọi tôi là anh rể không phải quá sớm sao?" Thương Nghiêu nhíu chặt

lông mày, lạnh lùng lên tiếng.

"Anh rể..." Cô gái kia vẫn muốn tiếp tục làm nũng, lại bị hắn lạnh lùng

cắt ngang.

"Sally, hôm nay cô làm loạn vậy là đủ rồi. Nếu như không phải nể mặt

chị gái cô, với tình hình hôm nay, tôi nhất định đem cô ném thẳng ra ngoài.
Nếu có chuyện gì muốn nói, trực tiếp tìm tôi, đừng có chạy đi gây chuyện
với người khác.” Nói xong, hắn bỏ mặc Sally đứng đó, sải bước bỏ đi.

Sally vẻ mặt vô cùng khó coi đứng nguyên tại đó, tức giận giậm giậm

chân.

Suốt thời gian còn lại, Lạc Tranh cố ý lẩn tránh Thương Nghiêu. Mỗi

khi hắn tới gần, nàng lại mượn cớ nói chuyện cùng người khác. Khi nàng
và họ hàn huyên xong, lại có người tiến đến nói chuyện với Thương
Nghiêu. Cứ như vậy, cả một buổi tối, cục diện đuổi tránh cứ thế diễn ra.

Khi pháo hoa từ phía hồ bơi bắn lên, mọi người có mặt tại đó đều vô

cùng tán thưởng. Lạc Tranh cũng đứng gần đó, lặng lẽ ngắm pháo hoa.
Nàng nhớ hồi ở Hongkong, mỗi khi tết đết cũng đều bắn pháo hoa, cả bầu
trời rực rỡ sáng lạn, thực sự rất đẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.