DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 348

Lạc Tranh thực sự không muốn lãng phí thời gian, nhưng cũng không

thể không quyết định ở nhà nghỉ ngơi một ngày. Hơn nữa, vừa sáng sớm đã
có mấy nhân công chạy tới chạy lui trong hoa viên của biệt thự. Hỏi ra mới
biết, mấy nhân công này được lệnh trong thời gian ngắn nhất, đem toàn bộ
hoa trong vườn dời đi nơi khác.

Lạc Tranh nằm sấp bên cửa sổ, toàn thân vô lực nhìn bóng dáng bận rộn

của mấy người nhân công dưới lầu. Chỗ vườn hoa sát cửa sổ kia trước giờ
nàng không dám đi qua lối đó, bởi vì phấn hoa sẽ khiến toàn thân nàng
không thoải mái. Lạc Tranh còn nhớ rõ đêm đầu tiên Thương Nghiêu đưa
nàng tới biệt thự này, nàng liền ngửi thấy hương hoa thoang thoảng. Không
ngờ tới, nhanh như vậy đã có người tới giải quyết vấn đề làm nàng khó
chịu.

Nhưng… là ai thông báo cho mấy người nhân công này tới?

Nghĩ đi nghĩ lại, cũng chỉ có người đàn ông đó mà thôi!

Nhưng mà…

Lạc Tranh đưa tay đè lên mi tâm, đầu đau nhức dữ dội. Hắn không nên

biết chuyện nàng bị dị ứng phấn hoa mới đúng chứ. Làm sao lại tốt bụng
đột nhiên sai nhân công đến di dời vườn hoa như thế này?

Suy nghĩ vẩn vơ hồi lâu cũng không tìm được đáp án, cho đến khi mấy

người nhân công rời khỏi, Lạc Tranh đã ngủ thiếp đi bên cửa sổ. Trong giấc
ngủ mơ hồ, nàng cảm thấy thân thể mình bị nhấc bổng lên, được một đôi
tay rắn chắc ôm lấy, liền sau đó, đặt lên chiếc giường mềm mại…

Lạc Tranh chợt bừng tỉnh, mở mắt ra, đôi mắt nàng cùng đôi mắt tà mị

như chim ưng của hắn bất giác giao nhau, ý cười khẽ ẩn hiện bên khoé môi
hắn, khiến tận đáy lòng nàng nổi lên một hồi rung động khó tả…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.