DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 362

"Được rồi, được rồi, em đi, được chưa? Nhưng mà, anh nhất định không

được động lòng với cô luật sư kia.” Vẫn không cam tâm, Sally cố vớt vát
dặn dò thêm.

"Trở về chăm sóc chị cô cho tốt, còn nữa..." Thương Nghiêu cất giọng

nói không chút tình cảm, "Về sau, trước khi vào phòng làm việc của tôi,
nhớ gõ cửa!"

Sally hơi chu mỏ vẻ bất mãn, buồn buồn gật đầu. Người đàn ông này

vẫn cứ lạnh nhạt như vậy…

Nhưng mà, hắn càng như vậy, sẽ càng khiến phụ nữ ham muốn níu

giữ…

***

Bóng đêm càng thêm mị hoặc, từng ngôi sao trên trời lúc ẩn lúc hiện

giống như những con mắt lặng lẽ quan sát thế gian. Ánh trăng xuyên thấu
cửa sổ, toả ra thứ ánh sáng trắng bạc chiếu vào phòng ngủ, hắt lên gò má
của thân hình xinh đẹp đang ngủ trên giường khiến khung cảnh trong
phòng càng thêm mông lung, huyền ảo.

Chỉ là, nàng ngủ càng lúc càng bất an. Thân thể lúc nóng, lúc lạnh, mồ

hôi liên tục rịn ra. Lông mày đen nhánh khẽ chau lại, hàng lông mi dài cong
vút dưới ánh trăng khe khẽ run rẩy, tựa như cánh bướm xinh đẹp, không
ngừng lay động trên những cánh hoa…

Lạc Tranh lại chìm vào một cơn ác mộng, hết thảy sự việc trong cơn ác

mộng đó khiến nàng run rẩy không ngừng.

Nàng mơ thấy mình khi còn nhỏ, một mình ăn cơm, một mình đi học.

Cho đến khi tan học, những bạn cùng lớp đều được cha mẹ đón về, nàng
mới đeo cặp sách lên, lẳng lặng hướng về phía nhà, cô độc cất bước...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.