DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 574

"Tranh, tôi nhớ em." Giọng nói khàn khàn mang theo bao nhiêu say

đắm.

Tim Lạc Tranh tâm bất giác như muốn nhảy lên tận cổ, trong lúc nhất

thời thực bị lời nói của hắn đầu độc.

Thương Nghiêu nhẹ nhàng kéo nàng về phía hắn, bàn tay đưa lên mang

theo mùi hoắc hương nhàn nhạt. Từng ngón tay lùa vào mái tóc mềm mại
của nàng, mơn man hàng lông mày thanh tú, sau đó dời xuống khuôn mặt
tinh tế, nhẹ nhàng phác hoạ từng đường nét trên gương mặt xinh đẹp…

Mà Lạc Tranh lúc này cũng không cách nào dời mắt khỏi hắn. Trong

phòng không hề bật đèn, chỉ có ánh trăng mờ ảo ngoài cửa sổ chiếu vào,
gương mặt đàn ông cương nghị hiện ra trong mắt nàng, cùng hơi thở cương
liệt, bộ dạng lười biếng, khoé môi hơi nhếch lên nhưng vẫn toát lên vẻ cao
quý trong từng hơi thở… Đầu óc Lạc Tranh có chút choáng váng, dưới
bóng đêm yên tĩnh, Thương Nghiêu tựa như một vị thần đầy quyền uy vừa
hạ phàm, chúng sinh đều do hắn một tay tạo nên. Giờ khắc này, tựa hồ mọi
vật trên trời đất đều bị hắn hấp dẫn, bị mê hoặc, như thể sa chân vào vũng
lầy không thể tự thoát ra…

Hô hấp của Lạc Tranh khẽ tăng thêm, bức tường mà nàng cố gắng xây

dựng trong tích tắc hoàn toàn sụp đổ. Tâm tình hoàn toàn buông lỏng theo
cơn sóng đang trào dâng trong lòng, nhanh chóng lan khắp toàn thân. Nàng
không trốn tránh, không kháng cự, lẳng lặng đứng đó, cam tâm tình nguyện
trầm luân…

Thương Nghiêu cười nhẹ, ánh mắt thâm thúy nhìn vào đôi mắt trong

veo của nàng, giống như xuyên thấu tâm hồn nhỏ bé, liền sau đó, khẽ kéo
nàng hướng về phía phòng ngủ…

Trong phòng chỉ bật một chiếc đèn toả ánh ánh sáng màu vàng nhạt vô

cùng dễ chịu, cảm giác so với bóng tối ngoài phòng khách càng thêm mê

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.