DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 606

Mọi chuyện xảy ra tối hôm qua thực giống như một giấc mơ, nửa thật

nửa giả. Vậy mà hôm nay, hắn ngồi ở kia vô cùng chân thực, bộ dạng
nghiêm chỉnh chưa từng thấy, chỉ có ánh mắt tà mị là không hề thay đổi,
khiến nàng có chút sợ hãi, không biết hắn sẽ lại làm ra chuyện gì nữa.

Nhìn thấy Ôn Húc Khiên nâng ly muốn mời Thương Nghiêu, Lạc Tranh

ngồi bên vội nhỏ tiếng khuyên hắn, “Húc Khiên, tối nay đừng uống nhiều.”

Lần trước ở nhà nàng, tâm tư của Thương Nghiêu đã rất rõ ràng. Mà lúc

đó nàng còn chưa có phát sinh thứ quan hệ kia với hắn, hắn đã hành động
quá đáng như vậy. Lúc này đây, khi mà mọi ranh giới đạo đức đều đã bị hắn
phá vỡ, nàng rất khó bảo đảm nếu Ôn Húc Khiên lại say xỉn, không biết
hắn sẽ đối với nàng thành ra thế nào…

Giọng nói của Lạc Tranh không lớn, không nhỏ, vừa đủ để Thương

Nghiêu ở phía đối diện nghe được. Nàng mặc dù là nói cho Ôn Húc Khiên
nghe, nhưng thực tế là ngầm cảnh cáo Thương Nghiêu.

Thương Nghiêu đương nhiên là người thông minh, nghe vậy, nét cười

bên môi càng đậm, nâng ly lên khẽ cụng với Ôn Húc Khiên, “Húc Khiên,
cậu thật là tốt số, còn chưa kết hôn mà tân nương đã lo lắng như vậy rồi.”

Những lời này vốn chỉ đơn giản là một câu trêu chọc, nhưng trong tai

Lạc Tranh luôn cảm thấy mỗi lời nói của người đàn ông này đều muốn ám
chỉ một điều gì đó.

Ôn Húc Khiên nghe vậy cười lớn, khẽ nhấp một ngụm rượu, đặt ly

xuống liền nhẹ nhàng ôm lấy bả vai Lạc Tranh, “Đúng vậy! Có thể cưới
được Tranh Tranh là may mắn lớn nhất đời tôi.”

Lạc Tranh miễn cưỡng cố nặn ra nụ cười vui vẻ, mặc cho Ôn Húc Khiên

ôm mình. Nhưng mà nàng có cảm giác, cách đó không xa luôn có ánh mắt
nóng rực nhìn mình chăm chú. Cảm thấy hơi mất tự nhiên, Lạc Tranh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.