DƯ VỊ TRÀ CHIỀU - Trang 17

lớp mặt nạ ngụy trang của người khác, cô luôn có được một khoái cảm như
thể tìm ra châu báu vậy.”

Tiểu Tuyền cười khan:

“Hà hà, lòng hiếu kỳ của tôi mạnh hơn người khác một chút. Nhưng

đừng nói như thể tôi quá ác độc như thế chứ!”

Chung Vô Nhan hơi mỉm cười: “Cô chẳng ác độc chút nào cả”.

Tiểu Tuyền thở phào.

Thân người Chung Vô Nhan hơi nghiêng về phía trước, nhìn trừng

trừng vào đôi mắt Tiểu Tuyền:

“Cô phải - ác - độc hơn! Nhẫn tâm hơn! Trơ trẽn hơn! Lạnh lùng

hơn!”

Tiểu Tuyền hụt hơi, ho sặc sụa một lúc.

“Tuyệt đối không được từ bi mềm yếu!” Chung Vô Nhan ném tờ tuần

san Quất Tử có hình bìa Hạ Dạ Huân đến. “Bài viết này khẩu khí quá mềm
mỏng, độ châm chích không đủ. Rõ ràng cô có rất nhiều lựa chọn có thể
làm chấn động độc giả mạnh hơn, dẫn đến một làn sóng bão táp mới trong
làng tin tức giải trí. Nhưng, cô lại nhẹ nhàng thả cho nó trôi qua!”

“Tôi…” Gì thế này, nếu không hay thì sao cô còn giật tít tin đó để làm

gì?

“Giật tít tin đó không phải do nó hay, mà vì chẳng có tin gì hay hơn

nó.” Chung Vô Nhan hừ một tiếng lạnh lùng. “Số báo tuần này bán rất
chạy, là do các phóng viên khác đều ngu ngốc hết, đến cả chút scandal xấu
xí cho ra hồn cũng không viết nổi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.