DƯ VỊ TRÀ CHIỀU - Trang 28

Tiểu Tuyền chống cằm quan sát anh, nói với vẻ hài lòng: “Đôi mắt anh

có màu tím violet, phối thêm áo màu tím đậm, nhìn xinh đẹp như một viên
đá quý ấy”.

Huân chau màu: “Đừng nói tôi xinh đẹp”. Anh rất ghét hai chữ này.

“Nhưng anh thật sự rất xinh đẹp mà!” Tiểu Tuyền sờ sờ mũi, thấy anh

không vui thì nói: “Được rồi, anh không thích thì sau này tôi không nói nữa
là được chứ gì!”.

“Cám ơn.”

Tiểu Tuyền khoát khoát tay, tiếp tục uống trà sữa trân châu.

Tịch dương dần dần khuất dạng trên mặt biển.

Ráng chiều tỏa trên bóng hai người ngồi bên bờ biển như một bức

tranh sơn dầu, thật rực rỡ nổi bật.

Huân nhìn cô: “Sao cô lại biết nhiều về gã đàn ông đó thế?”.

Tiểu Tuyền cười vui vẻ:

“Ai bảo hắn xui xẻo làm chi? Vừa hay tôi là phóng viên, nắm trong

tay nhuyễn như cháo tất cả tư liệu riêng về những người “nổi tiếng”, đó là
do nghề nghiệp hun đúc nên.” Muốn trở thành một phóng viên thành công,
bắt buộc phải nỗ lực cần cù, thực hiện đủ những bước cơ bản. Vẫn chưa
bảo cho Huân biết, đến Trần Gia Mông có mấy người tình, vị trí biệt thự ở
đâu, nhãn hiệu của chiếc xe mới mua, thích hộp đêm nào… cô đều biết rõ
mồn một.

Huân kinh ngạc: “Cô là phóng viên?”.

“Đúng vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.