DƯA - Trang 190

Cái con người ấy, hay cái thực thề năng lượng ấy, bạn muốn gọi thế

nào cũng được, được tạo thành bởi sự nối kết giữa tôi và James. Mà cái sự
nối kết đó còn hơn cả cái tổng của hai đứa cộng lại.

Phải chi tôi tìm được cái "chúng tôi" bị lạc mất ấy. Phải chi tôi lần ra

được dấu vết của nó và lôi cái đám tài sản hấp dẫn kia ra dụ nó về. Cái cách
mấy người MC gameshow truyền hình vẫn làm ấy.

Hãy ngắm thật kỹ cái tivi đẹp đẽ kia!

Của bạn đấy. Ở lại nhé?

Hãy nhìn ngắm căn bếp gọn ghẽ ngăn nắp này!

Đẹp quá phải không? Vâng, hoàn toàn sẽ là của bạn nếu bạn quay về.

Mặc dù tôi không nghĩ bạn sẽ giành được những thứ như một căn bếp

gọn đẹp trong mấy trò chơi gameshow truyền hình xoàng xĩnh.

Nếu may mắn bạn sẽ đoạt được vé xe buýt mà về nhà.

Nhưng tôi ước gì tìm lại được cái "chúng tôi" James và Claire cũng dễ

như thế.

Còn không chắc tôi sẽ phải cho đăng tin chiều, đại loại như thế này:

"'Chúng tôi' James và Claire, lần cuối cùng có người nhìn thấy là đang
tham quan khu Kerry, xin vui lòng liên lạc với đội cảnh sát ở Dublin có tin
gấp."

Nhưng có vẻ như cái "chúng tôi" đấy không phải chỉ đang thất lạc. Nó

đã chết. Dưới tay James.

Nó chết không để lại di chúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.