DƯA - Trang 296

Nhưng khi Freddie/Charlie/Micki bắt đầu xơi bánh, bánh của tôi, thì

tôi suýt òa khóc.

Tôi chỉ muốn đứng dậy giậm chân bình bịch và la hét lên, như một

đứa bé lên cơn tam bành: "Bánh của tôi. Adam mua cho tôi mà!"

Tôi nuốt khan nặng nhọc.

Tôi đã thành ra một kẻ hoàn toàn thừa thãi.

Thật ngốc nghếch khi nghĩ một kẻ như tôi lại có được một chỗ trong

đời một người như Adam.

Cậu trẻ, đẹp trai và có cuộc sống hạnh phúc đủ đầy.

Tôi thấy mình mệt mỏi, già cỗi và ngu ngốc, khờ khạo.

Trong khi Adam vẫn đang tiếp tục hăng say chuyện trò với các cô gái,

tôi đứng dậy cột lại cái túi em bé vào trước ngực. Rồi tôi vươn tới đỡ bé lại
từ tay Adam, có phần hơi thô bạo (Trả con lại cho tôi!), ngắt ngang cuộc trò
chuyện đang rất sôi nổi về một cô nào đó tên Olivia Burke đã công khai
diễn trò yêu đương với Malcolm Travis tại bữa tiệc tối qua, ngay trước mặt
tất cả các quý vị quan khách.

Dù đang tiếc nuối và khổ sở, tôi vẫn rất vui khi thấy Adam không hề

phán xét cái cô Olivia Burke kia. Trọng tâm khiển trách của anh là
Malcolm vì Malcolm rõ ràng có bạn gái quen đã lâu, tên Alison. Còn Olivia
thì không biết việc này.

- Cái tên ấy tệ quá, - Adam nói. - Làm như thế là không tôn trọng gì

hai người phụ nữ.

Chí lý, bạn ơi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.