DƯA - Trang 466

- Không có chi, - hắn giả giọng nhừa nhựa, nghe sặc Ý, như thịt muối

với bắp cải. Hắn nháy mắt với tôi từ phía sau James.

Thật đấy!

Rồi tôi bắt đầu hoang tưởng.

Có thể hắn nghĩ tôi là "chim mồi".

Trông tôi giống gái làng chơi lắm sao?

Tôi biết là váy mình quá ngắn.

Ôi trời ạ, thì đã sao với trăng gì, tôi quyết thế.

James mỉm cười với tôi. Một nụ cười duyên dáng, ấm áp, ngưỡng mộ

và đồng thuận. Trong phút chốc tôi lại thấy được cái người đàn ông mình
đã lấy làm chồng. Nhưng rồi ngó thấy tên phục vụ đang cúi xuống để nhìn
cho rõ cặp giò tôi ở dưới bàn, nụ cười của anh ta tắt ngấm, khiến tôi thấy
chới với.

- Claire! - anh ta cau mày như một tên gia trưởng thời Victoria. - Che

chắn lại. Hãy xem cái tên phục vụ ấy đang nhìn em kiểu gì.

Mặt tôi đỏ lựng.

Giờ thì tôi cảm thấy ngu ngốc và xấu hổ vì đã mặc cái đầm này, thay

vì mãn nguyện là mình trông hấp dẫn, quyến rũ.

Khốn kiếp James, khiến tôi ra nông nỗi này!

Khiến tôi phải cư xử như dân Amish. Chó chết!

Ngày trước không phải anh ta lúc nào cũng thế đâu bạn ạ. Tôi vẫn nhớ

váy tôi càng ngắn, anh ta càng thích, ừ thì, như người ta vẫn nói, thời gian

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.