DƯA - Trang 584

Trông như thể anh này đã ngồi chờ ở đó vài ngày nay rồi.

Anh ta lái xe chở tôi về, im lặng đến ngạc nhiên. Chỉ nghe tiếng cần

gạt nước rin rít quét trên mặt kính và tiếng mưa rầm rầm trên nóc xe.

Sau một hồi bon bon qua những khu ngoại ô đang chìm trong giấc

ngủ, anh tài xế thả tôi trước cửa nhà. Tất cả chìm trong bóng đêm. Tôi lịch
sự cám ơn anh chàng. Anh chàng lịch sự cám ơn tôi đã trả bằng ấy tiền.
Chúng tôi tạm biệt nhau. Một giờ mười phút sáng.

Tôi bước vào nhà thật khẽ. Tôi không muốn làm ai phải thức dậy.

Chẳng phải vì tôi nghĩ gì cho họ, tôi e là thế. Mà vì tôi không muốn

phải trả lời bất cứ câu hỏi nào tôi đã lường trước.

Tôi mong nhìn thấy Kate quá, nhưng con bé không có trong phòng.

Chắc là mẹ không nghĩ tôi sẽ về ngay nên đã đem cái cũi qua phòng

hai ông bà. Nhưng tôi thèm được ôm Kate quá. Tôi nhớ con bé quá.

Tôi nhón gót bước vào phòng mẹ để đón Kate, chỉ cầu cho bà không

giật mình thức giấc.

Tôi nhẹ nhàng bế con bé về phòng trong yên lặng. Rồi tôi gieo mình

xuống giường, cạn kiệt sức lực. Tôi chìm vào giấc ngủ, Kate vẫn ôm trong
tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.