DƯA - Trang 619

Tôi nhớ ra mình đã để quên tờ tạp chí trong vườn. Thì cứ ở nguyên

đấy! Bạn đừng nghĩ đến chuyện tôi muốn lảng vảng bất cứ chỗ nào gần
Adam.

Ôi trời!

Tôi thấy bức bối. Vì mấy tuần qua tôi đã bắt đầu ngờ rằng Adam

không hề hấp dẫn đến thế. Mà là trong tình cảnh bị ruồng bỏ của mình, khả
năng nhận định sự việc của tôi đã bị què quặt. Có thể tôi đã quá cảm kích
sự quan tâm của cậu, đến nỗi tự thuyết phục mình là cậu tuyệt vời.

Nhưng không. Sự thật đúng như thế. Tên đốn mạt đẹp như thiên thần.

Tôi đã không tưởng tượng. Tôi đã không bị mờ mắt.

Và với làn da rám nắng trông cậu càng đẹp hơn. Hai cánh tay to và cơ

bắp dưới làn áo thun.

Chúa ơi! Sao mà quá sức chịu đựng khi ngót năm tháng rồi tôi phải

"giữ mình", không kể cái đêm ấy với Adam.

Thật ra là còn lâu hơn thế nhiều, vì James đã không hề đụng đến một

cọng lông chân của tôi suốt bốn, năm tháng cuối thai kỳ.

Mà thôi? Có chuyện gì với Adam kia chứ? Tại sao cậu lại lạnh lùng

đến thế với tôi? Chắc chắn thế là hơi quá mức cần thiết? Phải chăng cậu sợ
tôi định nhảy bổ đến cậu? Rằng tôi sẽ không chế ngự được bản thân? Cậu
nghĩ cậu phải phòng ngừa tôi làm thế sao?

Cậu chẳng cần phải lo ngại. Cậu được an toàn. Tôi sẽ không cố chen

vào giữa cậu và bạn gái. Tôi đã không còn ngốc nghếch như trước. Giờ đây,
khi nhìn thẳng vào bất cứ sự việc nào, tôi đã có thể nhận biết mình có cơ
may chiến thắng hay không. Quái lạ quá phải không? Tôi bế Kate lên
phòng, nghĩ bụng. Lần cuối gặp Adam, tôi vừa bước khỏi cái giường của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.