DƯA - Trang 622

vui sướng và hạnh phúc. Cái cảm giác phấn chấn khi bạn nghĩ mình đã mất
tất cả, rồi sau đó nhận ra mọi chuyện rồi sẽ ổn.

Bạn biết cái cảm giác này mà. Nó chỉ xảy ra một, hai lần trong cả đời

người thôi.

- Được. - tôi đáp. - Dĩ nhiên rồi.

Cậu bước lại gần, lắc lắc bàn chân Kate rồi ngồi xuống cạnh tôi. Tấm

nệm gần chạm đất, nhưng thôi đừng quan tâm đến chuyện ấy.

- Claire, - cậu nhìn tôi, vẻ tha thiết trong đôi mắt xanh, xanh thẳm. -

Tôi muốn được giải thích chuyện bạn gái và đứa bé con mình.

- Ồ thế à? - tôi cố nói giọng vui vẻ, bình thường. Như thể cậu không

hề làm tôi bị xáo trộn.

Cái thân hình to lớn của cậu ở ngay cạnh khiến tôi bị ngợp. Như tôi đã

nói, điều đầu tiên khiến tôi để ý đến cậu chính là nét nam tính mạnh mẽ. Và
lúc này đây tôi có cảm tưởng như cậu đã làm cho cái giường của tôi đẫm
ướt hóc môn nam. Hay như thể cậu vừa đi quanh phòng, tay vẫy vẫy thứ
nước thơm mà cha xứ vẫn làm khi ban phúc lành, ngoại trừ thay vì nước
thơm, cái thứ nước mà cậu đang rải khắp phòng tràn ngập Hương Đàn Ông.
Tôi không thể không nghĩ đến chuyện chăn gối với cậu. Tôi cũng là người
thôi mà. Nếu bạn đâm tôi, tôi không chảy máu sao? Nếu bạn bày sẵn một
chàng quyến rũ ngay trước mũi tôi, chẳng lẽ tôi không muốn xé hết quần áo
của chàng ra?

Ý tôi là, tôi đâu có tạo ra những thứ phản xạ tự nhiên đó.

Tôi phải kiềm chế mình. Adam đến đây không phải để dâng tôi cái

thân thể của cậu ấy. Cậu đã đến đây, ừ thì ít ra là tôi hy vọng cậu đã ở đây,
nên chúng tôi có thể tháo gỡ hết những mắc mứu đã mang vào người kể từ
khi gặp nhau. Thế rồi biết đâu chúng tôi sẽ lại là bạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.