ĐỨA CON GÁI HOANG ĐÀNG - Trang 122

có hai vé cho vở Can-Can đây.”

Từ khi quay lại New York, Florentyna đã cố gắng để có vé trong vở nhạc

kịch mới nhất của sân khấu Broadway và được thông báo rằng họ đã bán sạch vé
trong tám tuần, mà đến lúc đó thì cô phải trở lại Radcliffe rồi. Cô ngập ngừng
một lúc rồi nói “Cảm ơn, bác Henry.”

Họ hẹn gặp nhau ở nhà hàng Sardi uống nước trước khi đi bộ tới nhà hát

Shubert. Vở diễn xuất sắc như mong đợi của Florentyna và cô cho rằng sẽ là
khiếm nhã nếu không chấp thuận lời mời của Henry đưa cô đi ăn tối. Ông ta đưa
cô đến phòng Cầu vồng, và đó là lúc mọi rắc rối bắt đầu. Ông ta uống ba ly đúp
rượu Scotch trước khi món ăn đầu tiên được phục vụ, và mặc dù ông ta không
phải là người đầu tiên đặt tay lên đầu gối cô, ông ta là người bạn đầu tiên của cha
cô làm vậy. Đến cuối bữa ăn, Henry say xỉn đến mức ông ta hầu như không kiểm
soát nổi bản thân.

Trong xe tắc xi trên đường về khách sạn Baron, ông ta lấy thuốc ra hút và cố

hôn cô. Cô co rúm người vào góc xe, nhưng ông ta nhoài người theo. Cô không
biết làm cách nào để xử lý một người say rượu và cũng không biết hai người có
thể tiếp tục trong tình trạng khó xử đó bao lâu nữa. Khi họ tới khách sạn Baron,
ông ta khăng khăng đòi đưa Florentyna về phòng, và cô cảm thấy không thể từ
chối lời đề nghị đó, lo sợ rằng bất kì một cuộc tranh cãi nơi công cộng nào cũng
sẽ được báo lại cho cha mình. Khi họ ở trong thang máy riêng, ông ta cố hôn cô
lần nữa, và khi họ tới căn hộ nhỏ của cô trên tầng bốn mươi hai, Henry xông
thẳng vào phòng khi cô vừa mở cửa. Ngay lập tức ông ta đi tới quầy bar nhỏ và
rót cho mình một ly Scotch lớn khác. Florentyna cảm thấy hối hận khi cha đang ở
Pháp và George có lẽ đã rời khách sạn về nhà từ lâu. Cô không biết phải làm gì
tiếp theo.

“Ông có nghĩ rằng bây giờ mình nên về rồi không, Henry?”
“Gì cơ?” Henry cất giọng lè nhè. “Trước khi cuộc vui bắt đầu ư?” Ông ta đột

nhiên bước loạng choạng về phía cô. “Một cô gái nên tỏ ra biết ơn như thế nào
khi người bạn đồng hành đưa cô ta đến buổi biểu diễn hay nhất trong thành phố
và mời cô ta một bữa ăn hạng sang.”

“Tôi trân trọng điều đó, Henry, nhưng tôi đã mệt rồi và muốn đi ngủ.”
“Chính xác những gì ta đang nghĩ.”
Florentyna cảm thấy hơi buồn nôn khi ông ta gần như ngã nhào lên cô và

đưa tay vuốt dọc lưng và dừng lại khi chạm tới mông cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.