ĐỨA CON GÁI HOANG ĐÀNG - Trang 141

“Thật dã man, phải không?” Nụ cười mỉm của Ferpozzi trở lại. “Tôi không

chỉ muốn đề cập đến tòa nhà, một thứ mảnh ghép vô giá trị cho sự tự mãn của kẻ
có quyền lực giàu có, mà đến hiệu ứng tổng thể mà tòa tháp to lớn này tạo ra cho
khung cảnh xung quanh. Hãy để ý đến cách mà tòa tháp phá vỡ cảm giác cân
xứng và hòa hợp của mắt nhìn để đạt được điều chắc chắn rằng nó là tòa nhà duy
nhất mà chúng ta nhìn vào.” Ông bật hình ảnh thứ hai lên màn chiếu. Lần này
hiện ra tòa nhà San Francisco Baron. “Một sự cải thiện nhỏ” ông tuyên bố, nhìn
sâu vào bóng tối nơi có những khán giả đang chăm chú theo dõi, “nhưng chỉ vì kể
từ trận động đất năm 1906, những nhà lãnh đạo thành phố San Francisco không
cho phép các tòa nhà cao quá hai mươi tầng. Bây giờ hãy đi ra nước ngoài một
chút” ông tiếp tục, quay mặt nhìn lên màn hình một lần nữa. Trên màn chiếu hiện
ra tòa nhà Cairo Baron, những ô cửa sổ lấp lánh của nó phản chiếu sự hỗn loạn và
nghèo đói của các khu ổ chuột chen chúc lên nhau từ xa.

“Ai có thể đổ lỗi cho người bản địa vì đã ủng hộ cho cuộc cải cách thỉnh

thoảng mới xảy ra, khi một tượng đài giàu sang như vậy đặt vào giữa họ trong khi
họ cố gắng tồn tại ở những ngôi nhà đắp bùn được thắp sáng bằng ngọn đèn
cầy?” Một cách liên tục, giáo sư trình chiếu hình ảnh của các tòa nhà Baron tại
London, Johannesburg và Paris, trước khi nói, “Tôi muốn ý kiến phân tích của
các bạn về tất cả những công trình quái dị này vào tuần sau. Chúng có bất kì giá
trị kiến trúc nào không, chúng có thể được biện minh dựa trên nền tảng tài chính
không và lớp con cháu các bạn có muốn thấy chúng không? Nếu có thì tại sao?
Chúc một ngày tốt lành.”

Mọi người rời khỏi phòng giáo sư trừ Florentyna, cô đang mở một bưu kiện

bọc giấy màu nâu để bên cạnh mình.

“Em đã mua cho thầy một món quà chia tay” cô nói, và đứng dậy đưa ra một

ấm trà bằng đất nung. Ngay lúc Ferpozzi đưa tay ra, cô buông tay và chiếc ấm trà
rơi xuống sàn dưới chân ông rồi vỡ làm nhiều mảnh.

Ông nhìn chăm chú vào những mảnh vỡ trên sàn. “Tôi đáng bị như vậy” ông

nói và mỉm cười với cô.

“Việc đó” cô tiếp tục quả quyết nói, “không xứng đáng với một người có

danh tiếng như thầy.”

“Hoàn toàn chính xác” ông nói, nhưng tôi muốn xem trò có bản lĩnh không.

Rất nhiều phụ nữ không có, trò biết đấy.”

“Thầy có hình dung rằng liệu vị trí của thầy cho phép thầy...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.