ĐỨA CON GÁI HOANG ĐÀNG - Trang 174

đôi vợ chồng mới cưới hạnh phúc. George chỉ mất một cuộc gọi đến đại lý du
lịch ở Chicago để biết được những chuyến đi đó đều tới San Francisco. Trong
vòng hai mươi tư tiếng đồng hồ, ông đã có địa chỉ cũng như số điện thoại của
Florentyna. Một lần, George thậm chí có một cuộc nói chuyện ngắn gọn với cô
con gái nuôi của mình, nhưng cô tỏ ra khá thận trọng với ông.

Henry Osborne giả vờ muốn giúp đỡ, nhưng rất nhanh chóng để lộ rằng ông

ta chỉ muốn biết điều gì đang diễn ra trong cuộc sống của Abel. Ông ta thậm chí
còn ép George cho mình mượn một số tiền.

“Ông sẽ phải đợi đến khi Abel trở về” George đanh thép trả lời với ông ta.
“Tôi không chắc rằng mình có thể trụ được đến lúc đó.”
“Tôi xin lỗi, Henry, nhưng tôi không có thẩm quyền đồng ý một khoản vay

cá nhân.”

“Thậm chí không được cho cả một thành viên ban quản trị sao? Anh sẽ hối

tiếc về quyết định đó, George. Xét cho cùng thì, tôi biết hơn anh rất nhiều về cách
thức mà tập đoàn bắt đầu, và tôi chắc có những người khác sẵn sàng trả một số
tiền lớn để biết những thông tin ấy.”

(っ^

^)

George luôn tới sân bay Idlewild ba mươi phút trước khi Abel trở về từ châu

Âu. Vị nam tước luôn sốt ruột muốn biết mọi sự tiến bộ của tập đoàn. Nhưng lần
này, chắc chắn câu hỏi đầu tiên của Abel sẽ về một chủ đề khác.

Như thường lệ, Abel là một trong những người đầu tiên qua cổng hải quan

và ngay khi ông cùng George ngồi xuống ghế sau chiếc xe Cadillac của công ty,
ông không lãng phí thời gian vào những chuyện lặt vặt. “Có gì mới không?” Ông
hỏi, và chắc chắn George biết chính xác điều ông đang nhắc tới.

“Vài tin tốt, vài tin xấu” George nói khi nhấn nút cạnh cửa sổ xe. Abel nhìn

tấm kính ngăn giữa người tái xế và chỗ dành cho hành khách trên chiếc xe được
kéo lên. Ông gõ nhẹ ngón tay vào khung bên cạnh một cách sốt ruột trong lúc chờ
đợi. “Florentyna vẫn liên lạc với mẹ con bé. Nó đang sống trong một ngôi nhà
nhỏ ở San Francisco với vài người bạn cũ từ hồi ở trường Radcliffe.”

“Đã kết hôn phải không?”
“Phải.”
Abel không nói gì một lúc, như đang tiếp nhận tình trạng cuối cùng.
“Còn thằng bé nhà Kane?” Ông hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.