ĐÙA GIỠN VỚI NGUY HIỂM - Trang 181

“Tất nhiên rồi.” Không thứ gì của Samantha trông có vẻ giống đồ nghề

của một tên trộm cả, nhưng Castillo đã không mấy tin vào câu chuyện của
cô. Và đáng ngạc nhiên là suy nghĩ đầu tiên của Richard là bảo vệ cô - dù
với viên đá chết tiệt trong túi của cô. Khốn kiếp. Anh muốn đấm vào thứ gì
đó, nhưng thay vào đó, anh chỉ kéo chiếc túi và chiếc va ly cứng ra khỏi cốp
xe. “Ngài không phiền đợi vài phút để chúng tôi thay quần áo chứ?”

Viên thám tử nhún vai. “Chắc chắn rồi. Cần tôi giúp mang mấy thứ kia

không?”

“Không, chúng tôi tự lo được,” Samantha đã khôi phục khả năng ngôn

ngữ, giờ nghe có vẻ bình tĩnh và thờ ơ như mọi khi. Bình tĩnh như một tên
trộm và một kẻ nói dối chuyên nghiệp vậy. “Tôi chỉ đang chuyển vài thứ...
đồ cá nhân vào thôi.” Cô tiếp tục

“Đúng rồi. Tôi đã đọc báo sáng nay đưa tin hai người đang hẹn hò.”

Castillo lui lại một bước khi Richard quăng túi qua vai. “Ngài nên nói với
tôi điều đó từ hôm qua. Và nếu cô không phiền câu hỏi của tôi, cô Jellicoe,”
viên thám tử tiếp tục, đi theo sau họ. “Cô chuyển đồ từ đâu tới? Ý tôi là, tôi
tra thông tin về cô trên máy, nhưng không có nơi ở. Thậm chí không có cả
đăng ký xe.”

Tuyệt. Có thể xe của cô cũng là đồ ăn trộm. Richard không chắc anh tức

giận với cô hay với chính mình hơn vì đã bị lừa. Và giờ anh đang che giấu
một bằng chứng - và có vẻ như cả một tên tội phạm - tất cả vì anh không
thể thoát khỏi sự ám ảnh với một người phụ nữ đã tự thừa nhận là cô ta luôn
nói dối.

“Tôi đang ở với một người bạn,” cô trả lời, hơi nhăn mặt. “Không có ý gì

đâu, nhưng với danh tiếng của cha tôi, tôi thường bị cảnh sát làm phiền khi
định cư ở đâu đó. Thế nên tốt hơn là không. Định cư ý.”

“Ai đó - hoặc là cô - nên viết sách về cha mình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.