ĐÙA GIỠN VỚI NGUY HIỂM - Trang 296

Samantha đặt tay lên vai anh và nhìn anh, đôi mắt xanh lá của cô như

phát sáng trong ánh trăng. “Hãy xem xét theo hướng này, Rick. Em nợ anh
một lần. Vậy nên trừ khi anh có một ngục tối có khóa, không thì sáng mai
em sẽ gặp anh.”

“Anh sẽ không-”

“Nếu anh không muốn em quay lại, em sẽ không quay lại,” cô ngắt lời.

“Nhưng em sẽ tìm ra chuyện gì đang xảy ra. Em biết Partino đã cố giết em.
Hắn có lý do, và nếu những gì em đang nghĩ là đúng, thì đó không phải vì
ganh tị.”

“Sam-”

“Anh luôn nói những chuyện xảy ra là vấn đề cá nhân. Chà, đúng vậy.

Với em. Và giờ em đã có đầu mối, em sẽ theo đuổi nó. Em chưa bao giờ có
niềm tin vào cảnh sát.”

Quay gót, cô sải bước dọc hành lang về phòng mình. Đồ nghề của cô ở

đó, và cô đã đúng về khả năng hiếm hoi anh có thể ngăn cô.

“Anh sẽ đi với em,” anh càu nhàu tăm tối, bước theo cô.

Và vì thế nửa giờ sau Rick tắt đèn chiếc SLK và lái dọc nửa dãy nhà còn

lại trong bóng tối. “Anh cảm thấy như mình là một tên tội phạm,” anh thì
thầm, đỗ xe lại trong góc.

“Anh sẽ là tội phạm, nếu anh đi vào với em và bị bắt.” Samantha lấy ra

một đôi găng tay đen và kéo chiếc mũ bóng chày tối màu phủ lên tóc. “Sao
anh không ngồi đợi ở đây và làm tài xế nhỉ? Chắc là anh sẽ chỉ bị án treo
thôi.”

Chúa ơi. Cô thoải mái với những gì họ sắp làm đủ để nói đùa. “Anh đi

cùng em.” Anh cũng đeo một đôi găng tay da và đội mũ trượt tuyết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.