ĐÙA GIỠN VỚI NGUY HIỂM - Trang 350

“Và đi giày cao gót nhé. Có vài đôi trong tủ nếu em không mang theo.”

Cô tiếp tục cứng đầu, và anh cúi xuống hôn cô. “Tin anh đi. Anh sẽ gặp em
dưới sảnh.”

Samantha không biết anh nghĩ gì, nhưng ngay khi cô nhận ra kẻ nào đó

đã tốn bao nhiêu thời gian và công sức để dàn dựng một vụ trộm cắp lâu dài
từ anh, cô biết mình sẽ phải rời đi. FBI và Interpol chưa có thứ gì đủ chắc
chắn để bắt cô, nhưng lần này họ có thể có. Rồi họ có thể từ từ đào sâu tìm
kiếm. Và như cha cô vẫn hay nói, đào đất thì sẽ ra giun.

Quyết định phải đi không nên khó như vậy. Nhiều nhất thì cô chỉ có 24h

trước khi mấy tên mặc đồng phục tới tìm bắt cô. Sâu trong tâm trí, cô biết
chuyện này sẽ xảy ra; khi cô biết rằng Etienne đã bị giết, cô nhận ra phải có
gì đó hơn là một viên đá đang bị đe dọa.

Nếu cô rời đi trước khi trời sáng, cô có thể bắt kịp một chuyến bay. Một

khi Castillo đã quyết định không hướng về phía cô, mạng lưới sẽ khá lỏng
lèo.

Sam kéo chiếc váy khỏi móc và ném lên giường. Rồi cô ném một đôi

giày nâu vào tường. Tiếng động làm cô thỏa mãn, nhưng nó không thay đổi
được gì. Cô vẫn phải rời khỏi Solano Dorado - rời khỏi anh.

Điều này rất hợp lý. Cô đã sống an ổn ở ngoại ô Palm Beach gần 4 năm

rồi, có một công việc cô khá thích mà không liên quan tới máy cắt then hay
súng sơn, chỉ thi thoảng làm việc cho Stoney nếu công việc khêu gợi hứng
thú và tính tò mò của cô. Rồi một tuần sau khi gặp... có thể là người đàn
ông lôi cuốn nhất cô từng biết, cô đã phải rời đi. Định mệnh thật điên
khùng. Rất điên khùng.

Dù Rick đang nghĩ gì, anh có vẻ muốn cô trông thật đẹp, vì vậy cô dành

thời gian chải đầu và trang điểm lại. Khi cô nhìn mặt mình trong gương, cô
đột nhiên muốn khóc. “Thôi nào, Sam,” cô gầm gừ. Cô không bao giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.