Có vẻ như hầu hết những vị khách trong căn phòng xanh lá này không
mang theo đồ bơi, nhưng ở phía cuối tủ cô tìm thấy vài chiếc quần thể thao
và áo phông và thậm chí vài bộ dạ phục lấp lánh và một bộ tuxedo. Anh
mong cô thư giãn, vì thế cô sẽ trông thật thư giãn. Đóng lại nửa cánh cửa tủ,
cô cởi bỏ váy. Gập lại thật cẩn thận, cô nhét nó vào túi xách, và kéo ra một
chiếc T-shirt màu xanh lam đơn giản và một chiếc quần short màu vàng vừa
đủ che vết băng bó trên đùi cô.
Mấy chiếc hộp đựng giày thể thao đủ các cỡ xếp dọc sàn nhà, nhưng cô
chọn một đôi dép xỏ ngón. Chúng phù hợp với chủ đề thư giãn của cô tối
nay, và từ cái cách mà Addison nhìn vào chân cô, cô càng để lộ nhiều càng
tốt. Tối nay tên của trò chơi là sự xao lãng. Bên cạnh đó, được chú ý bởi
một chàng trai đẹp trai như vậy cũng tốt cho lòng tự trọng - và vài bộ phận
trên cơ thể cô.
Mất mấy phút nữa để ngưỡng mộ đồ nội thất và trang trí tuyệt vời của
căn phòng, cô đi tới bên cửa kính dẫn ra ban công. Chiếc hồ bơi kiểu hang
động phía dưới lấp lánh trong ánh năng rơi rớt, sườn bên này bị khuất bóng
bởi những cây cọ và hoa thiên điểu lòa xòa. Phía bên trái, gần nhất với mé
Tây của ngôi nhà là một bếp nướng barbecue bằng gạch ở giữa những bộ
bài ghế ngoài trời bằng kim loại uốn đầy nghệ thuật.
Vậy là cô sắp được ăn bít tết nướng bởi một tay tỉ phú. Kì lạ - và không
giống chút nào với những gì cô mong đợi. Cô không bị vào tù nhờ hiểu
được người khác rất nhanh, và Addison làm cô nản lòng. Bọn người giàu
không làm những việc chân tay. Cô tự hỏi liệu nhân viên của anh có biết
anh thích nướng thịt. Có thể. Cánh sát có thể không biết, bởi ai sẽ nghĩ một
người đàn ông có thể mua một đất nước lại thích đứng bên hồ bơi tự lật
miếng bít tết của mình? Cô không nghĩ thế, cho tới hôm nay.
Nhíu mày, Sam đẩy mở cánh cửa và đi lang thang ra ban công. Những
cơn gió buổi tối thổi vào từ phía đại dương mát lạnh thật dễ chịu trên đôi