ĐÙA GIỠN VỚI NGUY HIỂM - Trang 79

Anh đã lấy được cho cô một chút tự do với câu chuyện an ninh cá nhân

ngu ngốc đó, nhưng anh chưa xóa được tội cho cô. Mặt khác, trừ khi
Addison muốn trông như một tên ngốc hoàn toàn và có thể sẽ bị buộc tội
cản trở điều tra, anh cũng đã tự trói tay mình.

Sam đẩy khuỷu tay mở cánh cửa phòng tắm và đưa đôi tay bẩn vào chiếc

bồn cẩm thạch màu xanh lá. Giờ cả hai bọn họ đều ngập cổ trong rác, và cô
đang chờ ăn bít tết. Thỏa thuận dù sao vẫn là thỏa thuận.

Khi cô xuống tới hồ bơi, không có ai ở đó. Một dải nước nhỏ giọt chạy từ

bờ hồ nông hơn tới những bậc thang bên kia, dẫn tới, như cô nhớ lại bản đồ,
một hành lang với những phòng ngủ khác, những cái không lớn và trang
nhã như của cô. Tuyệt, Addison thích cô. Với một nụ cười nhẹ cô kéo một
cái ghế sắt sang bên kia, như thế cô sẽ không quay lưng về phía Donner, và
ngồi xuống.

Hơi ẩm tràn vào trong bóng tối khi gió mạnh lên, và cô hít một hơi thật

sâu luồng không khí thoảng hương nhài và mùi của biển. Sau vai cô, giữa
những lùm thiên điểu và hải đường thâm thấp, một con ếch bắt đầu kêu râm
ran. Tuyệt.

Một người trẻ tuổi, trông có vẻ là người Cuba đi vòng qua sườn ngôi nhà

tới phía cô. “Cô có muốn uống gì không ạ?” anh ta hỏi giọng nhè nhẹ.

“Trà đá được không?”

“Trà thường hay có vị gì ạ?”

“Vị quả mâm xôi, Reinaldo,” giọng của Addison vang tới khi anh đi ra từ

một trong những cánh cửa tầng trệt mở ra bờ hồ bơi. “Cho cả hai chúng tôi.
Và một chai Coors cho Tom”

Sự căng thẳng đã biến mất khỏi khuôn mặt cô nhưng anh không nghĩ cô

đã thư giãn. Với những người khác, trông cô hoàn toàn thoải mái, nhưng là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.