ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 259

CHƯƠNG 58

“Phổ Phổ, anh đã đọc xong rồi.”
Chu Triều Dương lật giở đến trang cuối cùng của cuốn sách, trên trang bìa
của cuốn sách đó viết “Phường ma thuật”.
“Thế nào, anh có thấy hay không?” Phổ Phổ hỏi với vẻ mong ngóng.
Chu Triều Dương mỉm cười gật đầu: “Ừm, câu chuyện mà em giới thiệu rất
thú vị, lần đầu tiên anh đọc sách kiểu này mà đã mê luôn rồi.”
Ánh mắt Phổ Phổ trống rỗng nhìn về phía xa: “Nếu như trên thế giới thực
sự có cái nơi giống như phường ma thuật này thì tốt quá.”
“Nhưng người ở trong phường ma thuật, mỗi năm đều bị sư phụ của họ giết
chết một người.”
Phổ Phổ mỉm cười thản nhiên: “Khi bọn họ ở bên ngoài cũng rất có thể sẽ
bị chết, thậm chí ở trong phường ma thuật, trước khi đến cái ngày đó trong
mỗi năm, cuộc sống đều có thể rất nhẹ nhàng thoải mái, rất tự do tự tại.”
Nó lại cười đau khổ, mím môi: “Nhưng đây chỉ là truyện cổ tích của nước
Đức.” Cứ như thể nếu như là truyện cổ tích của Trung Quốc, thì trên thế
giới đúng thực là có nơi là “phường ma thuật” mà nó mong ước vậy.
Chu Triều Dương thở dài: “Đúng vậy, cuộc sống không thể nào được tự do
tự tại, cứ luôn xuất hiện nhiều điều phiền toái.”
Hai đứa lần lượt lắc đầu, cùng lúc lại nhìn đối phương, rồi đồng thời bật
cười.
Nhưng Chu Triều Dương sau khi cười xong, đôi lông mày chợt nhíu lại.
“Anh sao vậy?” Phổ Phổ hỏi đầy quan tâm.
Chu Triều Dương cúi đầu, trầm mặc giây lát, hạ giọng nói: “Lần này e rằng
thực sự phiền toái lớn rồi.”
“Lại xảy ra chuyện gì vậy anh?”
“Bố anh cũng đã nghi ngờ con ôn con là do anh giết.”
“Gì cơ?!”
“Hôm qua bố anh đến dưới tòa nhà anh ở để tìm anh, sau khi anh đi xuống,
ông ta ban đầu còn giả tình giả nghĩa, nói xin lỗi anh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.