ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 257

Vương Giao vội vàng lao xuống, chặn Chu Vĩnh Bình lại hỏi: “Thằng tiểu
súc sinh đã khai nhận chưa?”
Chu Vĩnh Bình lập tức hạ giọng: “Đi về rồi nói sau!”
“Rốt cuộc là đã khai nhận chưa?”
“Đi về rồi nói sau!”
Vương Giao cướp lấy điện thoại di động từ trong tay Chu Vĩnh Bình. Chu
Vĩnh Bình muốn cướp lại, Vương Giao đứng quay lưng lại anh ta để giữ lấy
di động, ấn vài nút, trong di động truyền ra giọng nói: “Con trai, bố có việc
muốn hỏi con, nếu như hỏi nhầm thì con cũng đừng trách bố nhé!”, “Ừm...
hôm ở Cung thiếu nhi...”.
Lúc này Chu Vĩnh Bình dồn sức để kéo Vương Giao quay lại, giành lấy di
động, chẳng thèm nhìn mà ném mạnh chiếc di động ra xa.
“Bộp bộp”, chiếc di động rơi xuống đất, va vào lề đường.
Vương Giao hét lớn: “Anh điên rồi!”
Cô ta lao đến nhặt di động, Chu Vĩnh Bình giữ chặt cô ta lại: “Không liên
quan tới Triều Dương, sự việc này em đừng có giày vò thêm nữa!”
Chu Triều Dương đứng nguyên vị trí cũ, ngẩn người nhìn cảnh tượng trước
mắt, Vương Giao thét lên: “Tên tiểu súc sinh này có phải là vẫn chưa chịu
khai nhận không? Nó có phải là không chịu thừa nhận không? Vừa rồi anh
tưởng tôi không nhìn thấy à, anh còn lén đưa tiền cho nó có phải vậy
không?”. Cô ta quay đầu lại hằn học trừng mắt nhìn Chu Triều Dương:
“Mày nói đi chứ, mày thừa nhận đi chứ, không phải là mày rất thích tiền
sao, chỉ cần mày thừa nhận thì mày muốn bao nhiêu tiền thì tao sẽ đưa cho
mày hết, tên tiểu súc sinh.”
Đôi vai cô ta bị Chu Vĩnh Bình kèm chặt, ra sức giãy giụa, bàn tay lôi từ
trong túi ra một xấp tiền, hằn học ném thẳng vào mặt Chu Triều Dương:
“Cho mày tiền này, mày thừa nhận đi chứ, mày thừa nhận đi chứ! Hoặc là
do mày giết, hoặc là mày nhờ người khác làm, có phải vậy không, có phải
vậy không? Tao chắc chắn sẽ thuê người ngày ngày đi theo mày, điều tra ra
được tội chứng của mày, điều tra ra được đồng bọn của mày. Cho dù mày
không thừa nhận thì tao cũng sẽ tìm người để hại chết mày, hại chết mày!”
Cô ta ra sức gào thét, khiến cho những người xung quanh đều vây tới.
Một tập tiền đập “bộp” một tiếng vào mặt Chu Triều Dương, cậu cảm thấy
mặt mình rất đau, nhưng cậu không hề nhúc nhích, cứ lặng lẽ đứng yên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.