ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 258

quan sát.
Đúng lúc này, Chu Vĩnh Bình kéo ngược Vương Giao trở lại, tát một cái
vào mặt cô ta, hét lên: “Cô vẫn còn muốn giày vò bao lâu nữa? Tôi đã chịu
đủ rồi! Chẳng phải là con gái chết sao, cũng có phải là trời sụp xuống đâu,
cô vẫn còn rất trẻ, cùng lắm là đẻ thêm một đứa nữa, đi thôi! Cô cút về mau
cho tôi!”
Anh ta ôm chặt lấy Vương Giao và kéo ra ngoài, Vương Giao khóc hu hu,
nhưng trong miệng vẫn chửi bới: “Tên tiểu súc sinh, mày đừng có đắc ý,
sớm muộn gì tao cũng sẽ xử lý mày!”
Chu Triều Dương đứng nguyên ở vị trí cũ, lặng lẽ nhìn theo Chu Vĩnh Bình
đang kéo Vương Giao đi, cho đến lúc lên xe, lái xe đi, Chu Vĩnh Bình từ
đầu đến cuối cũng không nhìn cậu lần nào. Những người đứng xung quanh
chợt trở nên nhốn nháo, có người đã bắt đầu nhặt tiền rơi.
Chu Triều Dương chợt gào lớn: “Không được nhặt, là tiền của tôi!”
Cậu điên cuồng nhặt tiền từ dưới đất lên, sau đó điên cuồng lao chạy về
nhà.
Lúc vừa mới đi xuống, trời vẫn còn sáng, lúc này đây trời đã tối rồi.
Chu Triều Dương khi đi đến dưới tòa nhà, ngừng lại một chút, ngẩng đầu
nhìn lên bầu trời, đây có lẽ là một kỳ nghỉ hè tồi tệ nhất.
Cả bầu trời đều lờ nhờ u ám.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.