CHƯƠNG 77
Hai hôm sau, Diệp Quân đột nhiên nhìn thấy Nghiêm Lương ở đồn công an.
“Thầy Nghiêm?”
Nghiêm Lương đứng dậy, trên mặt lộ ra tâm trạng phức tạp: “Cảnh sát
Diệp, tôi lại đến làm phiền anh rồi. Tôi nhận được cuộc điện thoại của họ
hàng, nói Trương Đông Thăng bị giết, ngoài anh ta ra, còn có hai đứa bé
chết trong nhà anh ta. Anh liệu có tiện tiết lộ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện
gì?”
Diệp Quân thở dài, dẫn ông đến văn phòng của mình, rót trà cho ông, rồi
đóng cửa lại, hạ giọng nói: “Thầy Nghiêm, sự suy đoán lúc đầu của thầy là
đúng đấy, cả nhà Từ Tịnh đúng là bị Trương Đông Thăng giết hại.”
“Thật à?” Ông thốt ra hai tiếng khô khốc, mặc dù ông từng nghi ngờ
Trương Đông Thăng, nhưng ông vẫn hy vọng là không phải, chỉ là sự trùng
hợp, là ông đã đoán nhầm. Dù thế nào, ông cũng không hy vọng học sinh
của mình thực sự là hung thủ giết người.
Diệp Quân nói: “Tôi nhận được một chiếc máy ảnh, trong đó quay một
đoạn video, quay được cả quá trình Trương Đông Thăng đẩy bố mẹ Từ
Tịnh xuống núi ở Tam Danh Sơn. Còn việc sau này Trương Đông Thăng
giết Từ Tịnh, Từ Tịnh đã bị hỏa thiêu, không tìm được chứng cứ nữa,
nhưng vẫn còn khẩu cung của một nhân chứng.”
Nghiêm Lương trầm mặc hồi lâu, mím môi: “Ba hôm trước, Trương Đông
Thăng bị người ta giết trong nhà, còn có cả hai đứa trẻ gặp nạn, là chuyện gì
vậy?”
“Một chuỗi sự việc vô cùng phức tạp, liên quan đến chín mạng người.”
Nghe đến chín mạng người, mặt Nghiêm Lương chợt biến sắc.
Diệp Quân nói tiếp: “Chỗ tôi đang có cuốn nhật ký của một đứa trẻ, thầy
đọc xong thì sẽ biết rõ là chuyện gì.”
Anh đưa cho Nghiêm Lương một tập tài liệu là bản photo của cuốn nhật ký,
còn mình thì đứng bên hút thuốc, nhìn ra ngoài cửa sổ, trầm tư suy nghĩ.
Nghiêm Lương lật giở trang đầu, đó chính là bản nhật ký đầu tiên.
Thứ 7 ngày 8 tháng 12 năm 2012.