Mỗi lần mình viết nhật ký, cứ chỉ kiên trì được mấy ngày là lại bị ngắt
quãng. Cô Hứa nói không được coi nhật ký là bài tập làm
văn, nhật ký là viết cho chính mình đọc, không cần chú ý đến độ dài ngắn,
cần phải tạo thành thói quen viết hàng ngày, ngày nào cũng nhắc nhở tu sửa
bản thân, sẽ giúp ích nhiều cho cả cuộc đời chúng ta. Trong khoảng thời
gian ngắn còn có thể nâng cao trình độ viết văn. Nếu như điểm văn của
mình mà cao lên một bậc nữa, thì đúng là vô địch rồi. Lần này, mình nhất
định phải kiên trì mỗi ngày, tạo thành thói quen, bất luận muộn đến đâu
cũng phải viết một ít. Được rồi, hôm nay viết đến đây thôi.
Chu Triều Dương, chúc ngủ ngon!
Nghiêm Lương đọc đến câu cuối, hỏi ai là Chu Triều Dương. Sau khi biết
được chủ nhân của cuốn nhật ký, ông không kìm được khẽ mỉm cười. Nhìn
bút tích và cách dùng từ này, có thể nhận ra, tác giả cuốn nhật ký chưa
nhiều tuổi, giữa những câu chữ tràn ngập sự non nớt trẻ thơ.
Ông lại đọc tiếp, phần lớn là ghi chép lại những chuyện vụn vặt xảy ra trong
nhà, trong trường học, còn có cả một số bí mật nho nhỏ trong lòng.
Nhưng, điều đáng quý chính là sự kiên trì, anh bạn nhỏ Chu Triều Dương
này quả nhiên ngày nào cũng kiên trì viết nhật ký.
Nhật ký có hôm viết dài, hôm viết ngắn, chắc là do thời gian của cậu, ví dụ
như mấy hôm kiểm tra, cậu chỉ viết vài dòng ngắn, chúc mình phát huy tốt;
trong mấy hôm Tết, có lúc cậu viết: “Hôm nay đón Tết, không muốn viết,
nhưng vì thói quen, vẫn viết một câu”; ngoài ra có một số ngày viết rất dài,
thậm chí đến hàng nghìn chữ, phần lớn đều là kể việc cậu bị ức hiếp ở trong
trường học, bị thu phí bảo kê, v.v…
Qua những câu chữ này, thông tin Nghiêm Lương nhận được như sau: tác
giả cuốn nhật ký này là cậu nam sinh học lớp 7, chăm chỉ học hành, tính tự
giác cao, nhưng dáng người thấp, cậu luôn cảm thán là không cao lên được,
không có nữ sinh nào thích cậu, hơn nữa ở trường hình như thường xuyên
bị bạn khác bắt nạt. Có lẽ là đứa trẻ tính tình hướng nội, không hòa đồng
với tập thể, bởi vì trong nhật ký, cậu chưa bao giờ viết có người bạn nào cả,
những cái tên được nhắc đến, gần như đều liên quan đến việc bị bắt nạt.
Ngoài ra có mấy đoạn nhật ký nhắc đến gia đình cậu, bố mẹ cậu ly dị, cậu
sống cùng mẹ, mẹ cậu làm việc ở khu du lịch, cách mấy hôm mới về nhà
một lần, thường ngày cậu vẫn tự chăm lo cuộc sống cho bản thân.