ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 58

CHƯƠNG 12

Chỉ loáng cái tất cả mọi người ở gần đó đều chạy tới, nhân viên quản lý khu
du lịch vừa gọi điện thoại vừa vội vàng xuống núi để cứu người.
Ba đứa trẻ cũng làm theo mọi người, cùng nhoài người ở trên tường thành
nhìn dáo dác xuống dưới.
“Cao thế này! Chẳng thấy bóng người đâu cả, còn có thể sống được
không?” Đinh Hạo hít vào một hơi thật sâu.
“Chắc chắn là chết rồi!” Chu Triều Dương thoáng rụt người trở lại, ở độ cao
này nhìn xuống phía dưới, bản năng của con người thường nảy sinh cảm
giác sợ hãi.
Phổ Phổ sờ vào bức tường thành, nói: “Kỳ lạ, bức tường thành rộng thế này
sao có thể ngã được chứ?”
Tường thành ở chỗ này rộng hơn nửa mét, người ngồi trên đó rất vững, cho
nên thường xuyên có du khách ngồi trên tường thành để chụp ảnh. Đương
nhiên, bên cạnh vẫn có tấm biển “Chú ý an toàn” nhắc nhở của khu du lịch,
nhưng từ trước tới nay chưa có ai ngồi trên tường thành mà ngã xuống núi.
Đinh Hạo nói: “Có thể là ngồi lệch về phía bên ngoài, khi muốn bò trở lại
thì không may trượt xuống phía dưới.”
Phổ Phổ lắc đầu nói: “Sao có thể được chứ? Ai dám ngồi hướng ra ngoài,
hơn nữa còn là người già cả.”
Chu Triều Dương nghĩ ra lời giải thích có khả năng xảy ra: “Có lẽ là một
trong hai người già đột nhiên phát bệnh gì đó, ngã về phía sau, thuận đà kéo
theo cả người kia xuống, ồ... dù sao thì cũng là xấu số rồi.”
Đúng lúc này, từ xa bọn chúng nhìn thấy ở phía dưới núi có mấy nhân viên
công tác ở khu du lịch đi xuống dưới đám cây cối um tùm để tìm người,
Đinh Hạo vội vàng nói với hai bạn: “Đi nào, bọn mình cũng xuống dưới
xem xem.”
Phổ Phổ bĩu môi: “Có gì đáng để xem chứ?”
“Anh chưa bao giờ nhìn thấy ai rơi từ trên cao xuống trông như thế nào.”
Chu Triều Dương nhìn cậu ta với vẻ khinh bỉ: “Chắc chắn là một đống nát
bét, trông kinh lắm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.