ĐỨA TRẺ THỨ 44 - Trang 165

MÁTXCƠVA

14 THÁNG BA

LEO MỞ MẮT.
Ánh đèn pin khiến gã lóa mắt. Gã không cần

xoay nhìn đồng hồ mới biết thời gian - giờ bắt người,
bốn giờ sáng.

Gã ra khỏi giường, tim đập thình thịch. Trong

bóng tối gã đi loạng choạng, mất phương hướng, va
phải một người, né sang bên. Gã loạng choạng, lấy lại
thăng bằng. Ánh đèn bật lên. Khi đã quen với ánh
sáng, gã nhìn thấy ba sĩ quan: thanh niên, chưa quá
mười tám tuổi. Bọn họ có vũ khí. Leo không nhận ra
họ nhưng gã biết bọn họ thuộc hạng nào: cấp thấp,
tuân thủ mù quáng, bọn họ nghe theo bất cứ mệnh
lệnh nào được đưa ra. Họ trở nên hung bạo không
chút dè dặt: bất cứ chống đối nhỏ nhặt nào cũng sẽ
được đáp lại bằng sức mạnh kinh khủng. Họ nồng
nặc mùi thuốc lá và rượu. Leo cho rằng những người
này chưa được ngủ: uống suốt cả đêm, thức để làm
nhiệm vụ này. Rượu khiến họ trở nên khó đoán, bất
thường. Để tồn tại trong vài phút tới, Leo phải thận
trọng, phục tùng. Gã hy vọng Raisa cũng hiểu điều
đó.

Raisa đang đứng mặc bộ đồ ngủ, run rẩy nhưng

không phải vì lạnh. Cô không biết đó là cơn sốc hay
sợ hãi hay tức giận. Cô không thể ngừng run rẩy.
Nhưng cô cũng không quay đi chỗ khác. Cô không
xấu hổ; hãy để bọn họ xấu hổ vì sự hung hãn của họ,
cứ để họ thấy chiếc váy ngủ nhàu nhĩ của cô, mái tóc
rối bù của cô. Không, bọn họ thờ ơ. Điều đó chẳng có
nghĩa gì hết, một phần trong công việc của họ là vậy.
Cô không thấy chút cảm xúc gì trong mắt những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.