ĐỨA TRẺ THỨ 44 - Trang 202

những cái tên, những chi tiết - chúng không hề đọng
lại trong gã - và mãi cho đến khi ở một mình trong
phòng thay đồ với bộ đồng phục treo trước mặt, gã
mới bắt đầu tập trung vào thực tại. Gã cởi giày, từ từ
tháo tất khỏi những ngón chân dính máu và xả chân
dưới làn nước lạnh, nhìn nước ngả sang màu đỏ. Vì
gã không có tất mới, và không thể đi hỏi xin đôi mới,
gã đành phải dùng lại đôi cũ, nhăn mặt đau đớn khi
kéo lớp vải trên những vết bỏng rộp. Gã cởi quần áo,
để đồ dân sự thành đống ở chân tủ rồi mặc vào bộ
đồng phục mới, quần vải thô có sọc đỏ và áo khoác
dân quân nặng nề. Gã ngắm nhìn trong gương. Có vết
đen dưới mắt, một vết cắt rỉ máu dọc xuống má trái.
Gã liếc nhìn phù hiệu trên áo. Gã là một uchastkovyy,
gã chẳng là gì hết.

Những bức tường trong văn phòng Nesterov

được trang hoàng những bằng khen có đóng khung.
Đọc từ bên này sang bên kia, Leo phát hiện ra sếp
mới của gã đã giành chiến thắng trong những cuộc thi
vật và giải bắn súng nghiệp dư và nhận được nhiều
danh hiệu Nhân viên của Tháng vào nhiều dịp ở cả
đây và nơi ở cũ, Rostov. Thật là một sự trưng bày
khoe khoang, và điều này có thể hiểu được khi tính
đến vị trí anh ta nắm giữ tầm thường đến vậy.

Nesterov dò xét nhân viên mới, không thể hiểu

nổi gã. Tại sao người này, một cựu nhân viên MGB
cấp cao, được tặng huân chương trong chiến tranh, lại
trong tình trạng bệ rạc như vậy - móng tay cáu bẩn,
mặt chảy máu, đầu tóc bẩn thỉu, người sặc mùi rượu,
và rõ ràng thờ ơ trước sự giáng cấp này ? Có lẽ gã
đúng như người ta mô tả: hết sức bất tài không đáng
được giao trách nhiệm. Vẻ ngoài của gã thật đúng mô
tả rồi. Nhưng Nesterov không tin: có lẽ vẻ ngoài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.