ĐỨA TRẺ THỨ 44 - Trang 237

cắt nhiều chỗ. Là một cậu bé, có lẽ không quá mười
ba mười bốn tuổi. Cậu bé người nhỏ, nhẹ. Cũng như
cô bé nằm ngửa, cậu bé này cũng vậy, nhìn chằm lên
trời. Có gì đó trong miệng. Nhìn liếc Leo thấy có gì
động đậy. Gã quay lại thì thấy Raisa đứng đằng sau,
nhìn chằm chằm xuống thi thể đứa bé:

- Em có sao không ?
Raisa từ từ giơ tay che miệng. Cô khẽ gật đầu.
Leo quỳ xuống bên cạnh đứa bé. Có dây buộc

quanh cổ chân nó. Sợi dây đã bị cắt: chỉ một đoạn
ngắn thò ra trên tuyết.

Da cậu bé đỏ ửng nơi sợi dây cọ xát, cắt vào da

thịt. Leo lấy can đảm, quay sang nhìn khuôn mặt cậu
bé. Miệng bị nhét đất.

Nó khiến cậu bé trông như đang gào thét.

Không giống Larisa, không có lớp tuyết nào trên
người cậu bé. Cậu bé bị giết sau cô bé, có lẽ trong
khoảng vài tuần qua. Leo cúi tới trước, đưa tay đến
gần miệng cậu bé và lấy một nhúm đất đen. Gã vò
chúng trong ngón tay. Nó thô và cứng. Thớ không
như đất. Có những mẩu gỗ lớn, xù xì. Dưới sức ép
ngón tay gã, những mẩu vụn vỡ ra. Không phải đất.
Đó là vỏ cây.

Khoảng ba mươi sáu tiếng sau khi gã và Raisa

phát hiện ra xác đứa bé, Leo vẫn chưa báo cáo phát
hiện này. Raisa nói đúng. Thay vì mở lại vụ án, vụ
giết người thứ hai này có thể bị vu cho Varlam
Babinich. Nó không có ý thức tự vệ, nó dễ nghe theo
gợi ý - cứ thì thầm gì đó vào tai nó là nó sẽ làm theo.
Nó đúng là giải pháp thuận lợi và nhanh chóng cho
hai vụ giết người kinh hoàng. Tại sao phải tìm một kẻ
khả nghi thứ hai khi đã có một người bị bắt giữ ? Khó
có khả năng Babinich có chứng cứ ngoại phạm, xét

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.