ĐỨA TRẺ THỨ 44 - Trang 358

Nhưng cô không cưỡng nổi phải liếc trộm ông ta.
Bàn tay lông lá, móng tay sạch sẽ hoàn hảo và được
cắt cẩn thận. Tay lính canh phía sau cô bắt đầu cười,
tràng cười ngớ ngẩn. Cô tập trung vào ý nghĩ rằng cơ
thể cô ngoài tầm với và ông ta không chạm tới được
cho dù ông ta có làm gì, ông ta sẽ không thể đặt một
ngón tay lên cô. Đấy là một ý nghĩ không thể duy trì
được. Mấy ngón tay ông ta luồn vào trong chân cô
với sự chậm rãi cố ý và đáng sợ. Cô cảm thấy nước
mắt trào lên. Cô chớp mắt xua đi. Zarubin tiến gần
hơn: mặt ông ta sát mặt cô. Ông ta hôn lên má cô,
mút da cô như thể sắp cắn một miếng.

Cánh cửa mở ra, Vasili bước vào. Gã bác sĩ rụt

người, đứng lên, bước lùi lại. Vasili khó chịu:

- Cô ta không bị thương. Ông không cần phải ở

đây.

- Tôi chỉ kiểm tra cho chắc chắn thôi.
- Ông đi được rồi.
Zarubin xách cặp và bước ra. Vasili đóng vỉ lò

sưởi. Hắn cúi xuống cạnh Raisa, nhìn những giọt
nước mắt cô:

- Cô mạnh mẽ lắm. Có lẽ cô nghĩ cô có thể

chống cự được. Tôi hiểu cái khao khát của cô muốn
trung thành với chồng cô.

- Thế ư ?
- Cô nói đúng. Tôi không hiểu. Ý tôi là sẽ tốt

hơn cho cô nếu cô khai tất cả với tôi ngay bây giờ.
Cô nghĩ tôi là quái thú. Nhưng cô có biết tôi học điều
đó từ ai không ? Chồng cô đấy, đó là điều hắn từng
nói với mọi người trước khi tra tấn họ - một số người
ngay trong chính căn phòng này. Hắn nói rất chân
thành, nếu điều đó quan trọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.