ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 764

ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG

Chương Xuân Di

www.dtv-ebook.com

Chương 70: “Thỏa Thuận” Đêm Giao Thừa

Tết năm 386 trước Công nguyên là cái Tết bi thảm nhất trong đời tôi.

Thành Guzang không mảy may chút không khí đón năm mới, chỉ có mấy
chiếc đèn lồng treo trước cổng chính cung điện là bắt mắt. Phố xá vắng
lặng, thưa thớt, ai nấy đều buồn bã, ủ dột khi thấy lớp tuyết trên đường đã
lại dày đến đầu gối.

Mấy ngày trước, Lữ Thiệu sai quân dán cáo thị thông báo cho các hộ dân

trong thành mang theo hộ tịch đến nhận hai đấu gạo, “động thái” này nhằm
vỗ về thị dân Guzang. Phải xếp hàng rất lâu mới đến lượt, nhưng khi nhận
ra chúng tôi, Lữ Thiệu kiên quyết không cho phát gạo. Lúc ấy, tôi chỉ muốn
nguyền rủa hắn bằng ngôn ngữ hiện đại. Mừng thay Lý Cảo cho người
mang biếu mười đấu gạo, nhưng cũng chỉ như muối bỏ bể, một hai ngày
sau đã hết nhẵn.

Ngày cuối năm, tôi tần ngần đứng trước cửa hàng cầm đồ. Vào thời đại

này, hiệu cầm đồ đúng nghĩa vẫn chưa ra đời, mà chỉ có một vài cửa hàng
kinh doanh hàng hóa cầm cố. Chần chừ mãi vẫn phải cắn răng bước vào, vì
đến hôm nay, trong nhà đã không còn hạt gạo nào.

Tôi gói bọc và cất giữ cẩn thận năm nghìn quan tiền. Miếng ngọc bội và

cây trâm ngọc tinh xảo, cầu kỳ là thế, màu sắc thượng hạng là thế cũng chỉ
đổi được năm nghìn quan tiền, đủ mua mười đấu lương thực. Xin lỗi,
Pusyseda, tôi đã hứa sẽ giữ gìn đồ lưu niệm của cậu, vậy mà… Qua mùa
đông khó khăn này, tôi nhất định sẽ đến chuộc lại bằng mọi giá. Ra khỏi
hiệu cầm đồ, tôi khẽ chạm tay vào chiếc nhẫn cưới đeo trên cổ. Dù lâm vào
hoàn cảnh nào, tôi cũng quyết không bán chiếc nhẫn này. Nhưng, liệu rằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.