ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 184

- Không thèm gì vậy?

Tôi giật mình ngẩng lên, bắt gặp hai vực nước sâu hun hút đang xoáy

vào mình, xấu hổ không biết giấu mặt vào đâu, bối rối không biết phải
thanh minh thế nào.

- Các thầy!

May quá! Có người đến giải nguy cho tôi rồi! Đó là… là người Hán, hai

hòa thượng người Hán!

Họ trò chuyện với nhau bằng tiếng Phạn, tôi đứng bên chăm chú quan sát

đồng hương.

Rajiva giới thiệu với tôi, hai vị hòa thượng từ Trường An xa xôi đến đây

xin nghe giảng đạo, pháp hiệu của họ là Tăng Thuần và Đàm Sung. Tôi
trợn tròn mắt khi nghe thấy những cái tên đó.

Tăng Thuần và Đàm Sung! Chính là hai vị sư này! Họ đến Khâu Từ học

đạo, sau đó trở về Trung Nguyên tấu trình với vua nhà Tiền Tần khi ấy là
Phù Kiên rằng, Kumarajiva là vị pháp sư tài trí hơn người, là người đã
truyền bá sâu rộng kinh văn Đại Thừa, tiếng tăm vang khắp vùng Tây vực.
Một nhà sư nổi tiếng ở Trung Nguyên là Thích Đạo An, nghe danh
Kumarajiva đã lâu, cũng thuyết phục Phù Kiên mời Rajiva đến Trường An.
Khi Phù Kiên quyết định tấn công Khâu Từ, nhà vua đã nói với Đô đốc Lữ
Quang rằng: “Trẫm nghe nói Tây Quốc có Kumarajiva, thông hiểu pháp
tướng, giỏi luận âm dương, là một bậc kỳ tài trong thiên hạ. Trẫm lấy làm
ngưỡng mộ. Nhân tài là báu vật của quốc gia. Vậy, sau khi chiếm được
Khâu Từ, khanh hãy lập tức đưa Kumarajiva về đây”.

Câu chuyện này đã được các tín đồ Phật giáo ngày sau truyền tụng khắp

nơi. Họ cho rằng Phù Kiên phát động chiến tranh với Khâu Từ là vì muốn
có được Kumarajiva. Giống như việc các cô gái tin rằng cuộc chiến thành
Troy là vì nàng Helen xinh đẹp, hay Ngô Tam Quế bán đứng nhà Hán cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.