ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 414

người sống, do bất cẩn nên mới sa chân xuống hố. Gào thét một thôi một
hồi mới thấy một sợi dây thừng được thả xuống.

Lên đến mặt đất mà tôi vẫn trong trạng thái hồn bay phách lạc, sau đó thì

nhận ra rằng tình trạng sau khi được cứu thoát cũng không mấy sáng sủa.
Những người kéo tôi lên có vẻ như là binh lính của Lữ Quang và vì phụ
trách công việc dọn dẹp chiến trường, chôn lấp xác chết nên họ đều là
những lính tráng hoặc già nua yếu đuối, hoặc bệnh tật đầy mình. Bị vây bọc
giữa đám lính chẳng có vẻ gì là thân thiện, tử tế này khiến tôi không khỏi
than thở cho tình cảnh “tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa” của mình.

Chưa hoàn hồn với nỗi kinh hoàng vừa trải qua, tôi đã phải nhanh chóng

nghĩ cách đối phó với tình cảnh trước mắt. Trong chiến tranh, phụ nữ bị
xem là chiến lợi phẩm. Những thương binh tàn phế này làm gì có cơ hội
xung phong lên tuyến đầu để có thể được ban thưởng phụ nữ hay vàng bạc,
châu báu kia chứ. Vậy nên họ chắc chắn sẽ xem tôi như một món quà từ
trên trời rơi xuống. Tuy có mang theo súng gây mê, nhưng ở khoảng cách
gần như vậy, lại đông người thế này, tôi không biết mình có thể bắn hạ bao
nhiêu tên.

Trước mặt tôi đều là những khuôn mặt người Hán, tôi gắng gượng cười

thật tươi, chắp tay cung kính, thưa chuyện với họ bằng tiếng Hán:

- Thưa các anh, tôi vốn là thê thiếp mới của ngài Đoàn Nghiệp, bộ hạ của

tướng quân Đỗ Tấn. Hôm nay ra ngoại thành hái thuốc, chẳng mai trượt
chân rơi xuống hố sâu, gây cản trở công việc của các anh, tôi xin có lời tạ
lỗi.

Trong số các bộ hạ người Hán theo Lữ Quang Tây chính, tôi chỉ biết Đỗ

Tấn và Đoàn Nghiệp. Đỗ Tấn là tướng tá đắc lực của Lữ Quang, mà công
lao to lớn nhất của Đỗ Tấn là giúp Lữ Quang bình định Hà Tây[23]. Sau
đó, Đỗ Tấn đã được phong chức tướng quân hộ quốc, rồi Thái thú võ uy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.