ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 444

Chàng khẽ đẩy tôi ra một khoảng nhỏ, ánh mắt mê loạn sục sạo da diết

gương mặt tôi. Tôi chưa kịp mở lời, thân thể chàng đã áp sát và hôn riết lấy
tôi.

Nụ hôn của chàng không dịu dàng như trong hồi ức, mà hổn hển tách

môi tôi ra và gần như điên cuồng khuấy động. Hơi rượu nồng nặc trong
miệng, trùm lên lưỡi tôi. Những sợi râu dày lởm chởm cọ lên má tôi ram
ráp. Hơi thở của chàng càng lúc càng gấp gáp, chàng ghì mạnh tôi xuống
nền nhà, toàn thân phủ lên mình tôi.

- Rajiva…

Tôi lấy cánh tay nhăn lại, thì thầm bên tai chàng:

- Chúng ta hãy lên giường.

Chàng dừng lại, dường như có chút tỉnh táo, buông cánh tay đang ghì lấy

tôi ra, cắn mạnh vào vành môi đã nứt toác, một tia máu rỉ ra, nhuộm đỏ đôi
môi vốn khô nẻ.

Lệ rơi chan hòa, chàng khổ sở nhẫn nhịn, gắng gượng kìm chế bản thân.

Nếu còn cách khác, tôi sẽ tôn trọng ý nguyện của chàng. Nhưng đám người
bên ngoài kia là những kẻ điên loạn, bọn họ nắm quyền sinh sát trong tay.
Tôi và chàng chỉ là những kẻ yếu trong thời loạn này. Để sinh tồn, đêm nay,
chúng tôi phải hoàn thành “nghi lễ trưởng thành” trước mắt kẻ khác.

Tôi gạt đi nước mắt, định thần lại, khoác lên người chàng chiếc áo dài đã

rơi sang bên. Sau đó đặt tay chàng lên vai tôi, từng bước nặng nề dìu chàng
đến chiếc giường ô nhục. Phật tổ, xin hãy thấu hiểu tấm lòng thành kính
của đệ tử của Ngài, xin hãy thương xót chàng. Chàng kìm chế, nhẫn nhịn,
đã làm được điều người thường không thể làm được. Bởi vậy, xin Ngài, hãy
giáng tội lên con, con bằng lòng thay chàng hứng chịu mọi sự trừng phạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.