ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG
Chương Xuân Di
www.dtv-ebook.com
Chương 6
Vào buổi trưa của ba ngày sau đó, một ốc đảo xanh mướt xuất hiện trước
mắt tôi. Bao nhiêu ngày qua, tôi đã chán ngán với sắc vàng đơn điệu của
mênh mông cồn cát, hôm nay, được nhìn thấy sắc xanh ngút ngàn thế này,
tôi hưng phấn đến độ nhảy cẫng lên gào thét. Chứng kiến điệu bộ “hoang
dại” ấy của tôi, Kumalajiba chỉ biết lắc đầu thở dài rồi cười và cho tôi biết,
nơi đây chính là Wensu.
Wensu, địa danh này cậu ta đã nhắc đến trong ngày đầu gặp tôi. Nghe
khá quen, chắc chắn phải có âm tiếng Hán tương đương, nhưng tôi không
nhớ ra.
Mải mê lục tìm dữ kiện bộ nhớ, đoàn người đã đến cổng thành lúc nào
mà tôi không hay. Không gian tưng bừng âm nhạc đặc trưng vùng Tây Vực,
những khúc điệu tươi vui rộn rã. Một đội ngũ hùng hậu chỉnh tề nghênh
đón chúng tôi.
Hai bên đường có rất nhiều lán trại. Bên trong không có người, chỉ đặt
một số tượng Phật. Dựa trên trình độ điêu khắc mà tôi quan sát được, thì đó
đều là những pho tượng quý giá. Dân chúng ở hai bên đường đều đứng lên
chào đón, từng chậu hoa tươi được cung kính dâng lên đến trước mặt hai
mẹ con tiểu hòa thượng. Hai người chắp tay lễ tạ, đón hoa tươi mang đến
rắc lên mình các bức tượng phật[5].
Trong chuỗi nghi thức kỳ lạ đó, tôi chú ý đến người đàn ông dẫn đầu:
khoảng bốn mươi tuổi, thân hình cường tráng vạm vỡ, đầu để mái lửng,
nhưng phía sau gáy lại tết thành những lọn dài, rồi búi ngược lên đỉnh đầu