ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 479

ngon giấc. Thần kinh căng lên như dây đàn. Phía trước còn cả một chặng
đường dài đầy trông gai đang chờ đợi, bởi vậy tôi phải nghỉ ngơi.

Nghĩ vậy, tôi thấy nhẹ nhõm hơn, giấc ngủ say sưa ập tới. Trong cơn mê

man, dường như tôi cảm nhận được một sự tiếp xúc khẽ khàng trên trán
mình và một âm thanh nhẹ như gió thoảng bên tai:

- Ngủ ngon nhé, mấy ngày qua thật tội cho nàng!

Tôi ậm ừ đáp lời trong vô thức, xoay người, hình như tôi gối lên một vậy

gì đó rất thoải mái và thế là lòng phơi phới, tôi bay đi tìm Chu Công[28].

Trước mắt tôi là một khuôn mặt rất bự với hai hàng lông mày dài, chiếc

cằm thuôn nhọn, đôi mắt khép chặt, hơi thở đều đều lướt trên mặt tôi. Tôi
giật mình, bật dậy, cánh tay từ trong chăn vung ra mạnh quá, đập vào người
chàng. Chàng co người lại phía sau, lúc mở mắt, chàng khẽ rên lên vì đau
điếng, nhưng vẫn nằm yên và rồi khép chặt mắt lại.

- Chàng có sao không?

Tôi nhổm dậy, không biết khi nãy đã đập tay vào đâu, chàng xuýt xoa, có

vẻ rất đau đớn.

- Không sao.

Chàng cắn môi, mắt vẫn nhắm nghiền, mặt đỏ bừng, sau đó nghiêng đầu

sang một bên:

- Nàng dậy trước đi.

Tôi vẫn nằm yên trên giường, vậy là chàng đã không ngủ trên chiếc

giường to rộng đằng kia mà chạy đến chỗ tôi.

- Sao chàng lại ngủ ở đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.